TED TALK LISTENING – DICTATION PRACTICE BY ABIT
Bộ tài liệu luyện nghe chuyên sâu, được khai thác từ VIDEO TED TALK, được cập nhật liên tục. Hôm nay thầy gửi cho mọi người cuốn đầu tiên 10 Video Phổ biến nhất. Mọi người có thể tìm file nghe ở Youtube. (tương ứng với tên của mỗi bài TED TALK).
Phần lớn mọi người không đạt điểm cao IELTS vì: Nghe sai phương pháp, nghe các tài liệu ko chuẩn... Có bạn Hùng học 6-7 tháng mà nghe vẫn ở mức 4.5-5.0 không tiến bộ gì nhiều. Bộ Ted Talk này thầy đã trực tiếp cho các bạn học theo phương pháp nghe chép chính tả làm theo, có thể giúp các học sinh của thầy tăng 1.5-2.0 band điểm trong thời gian 1-1.5 tháng. Các em xem và áp dụng nhé!
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 1
Để biết phương pháp Dictation – Nghe chép chính tả hiệu quả như thế nào, các em có thể tham khảo video hướng dẫn sau nhé: [IELTS Listening] Hướng dẫn luyện nghe IELTS bằng phương pháp dictation - Nghe chép chính tả: https://www.youtube.com/watch?v=LA-7nHlXVsI
Để sử dụng được hiệu quả nhất bộ tài liệu này, mọi người hãy làm theo 4 bước sau đây: + Step 1: Nghe lần 1 không transcript, bước này chỉ cần cố đoán đại ý của bài nói và các ý chính diễn giả dẫn dắt, hiểu qua thông điệp mà người nói muốn truyền tải + Step 2: Đọc transcript tiếng Anh và tra từ mới. + Step 3: Luyện nghe chuyên sâu - Nghe điền từ vào đoạn văn. + Step 4: Check đáp án. + Step 5: Nghe tiếng Việt hoàn chỉnh Hy vọng tài liệu này có thể giúp ích cho mọi người! ------------------------------------------------------------LUYỆN IELTS TẠI ABIT ► Nhận tư vấn Lộ trình học IELTS và Đăng ký test trình độ miễn phí: http://bit.ly/2vENQRq
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 2
VIDEO 1:
AMY CUDDY Your body language may shape who you are 00:12 So I want to start by offering you a free no-tech life hack, and all it requires of you is this: that you change your …… for two minutes. But before I give it away, I want to ask you to right now do a little audit of your body and what you're doing with your body. So how many of you are sort of making yourselves smaller? Maybe you're hunching, crossing your legs, maybe wrapping your ankles. Sometimes we hold onto our arms like this. Sometimes we spread out. (Laughter) I see you. So I want you to pay attention to what you're doing right now. We're going to come back to that in a few minutes, and I'm hoping that if you learn to ………. this a little bit, it could significantly change the way your life unfolds. 00:59 So, we're really fascinated with body language, and we're particularly interested in other people's body language. You know, we're interested in, like, you know — (Laughter) — an awkward interaction, or a smile, or a contemptuous………………., or maybe a very awkward wink, or maybe even something like a ……….. 01:23 Narrator: Here they are arriving at Number 10. This lucky policeman gets to shake hands with the President of the United States. Here comes the Prime Minister -- No. (Laughter) (Applause) 01:36 (Laughter) (Applause) 01:39 Amy Cuddy: So a handshake, or the lack of a handshake, can have us talking for weeks and weeks and weeks. Even the BBC and The New York Times. So obviously when we think about nonverbal behavior, or body language -- but we call it ……….. as social scientists -- it's
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 3
language, so we think about communication. When we think about communication, we think about interactions. So what is your body language communicating to me? What's mine communicating to you? 02:05 And there's a lot of reason to believe that this is a valid way to look at this. So social scientists have spent a lot of time looking at the effects of our body language, or other people's body language, on judgments. And we make sweeping judgments and inferences from body language. And those judgments can predict really meaningful life outcomes like who we hire or promote, who we ask out on a date. For example, Nalini Ambady, a researcher at Tufts University, shows that when people watch 30-second soundless clips of real …………. interactions, their judgments of the physician's niceness predict whether or not that physician will be sued. So it doesn't have to do so much with whether or not that physician was incompetent, but do we like that person and how they……….? Even more dramatic, Alex Todorov at Princeton has shown us that judgments of political candidates' faces in just one second predict 70 percent of U.S. Senate and gubernatorial race outcomes, and even, let's go digital, emoticons used well in online negotiations can lead you to claim more value from that negotiation. If you use them poorly, bad idea. Right?
03:20 So when we think of nonverbals, we think of how we judge others, how they judge us and what the outcomes are. We tend to forget, though, the other audience that's influenced by our nonverbals, and that's ourselves. We are also influenced by our nonverbals, our thoughts and our feelings and our………
03:37 So what nonverbals am I talking about? I'm a social psychologist. I study prejudice, and I teach at a competitive business school, so it was inevitable that I would become interested in power dynamics. I became especially interested in nonverbal expressions of power and …………. 03:56
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 4
And what are nonverbal expressions of power and dominance? Well, this is what they are. So in the animal kingdom, they are about………. So you make yourself big, you……., you …..space, you're basically opening up. It's about opening up. And this is true across the animal kingdom. It's not just limited to primates. And humans do the same thing. (Laughter) So they do this both when they have power sort of chronically, and also when they're feeling powerful in the moment. And this one is especially interesting because it really shows us how universal and old these expressions of power are. This expression, which is known as pride, Jessica Tracy has studied. She shows that people who are born with ….. and people who are congenitally blind do this when they win at a …….. So when they cross the finish line and they've won, it doesn't matter if they've never seen anyone do it. They do this. So the arms up in the V, the chin is slightly lifted.
04:56 What do we do when we feel powerless? We do exactly the opposite. We close up. We wrap ourselves up. We make ourselves small. We don't want to …….. the person next to us. So again, both animals and humans do the same thing. And this is what happens when you put together high and low power. So what we tend to do when it comes to power is that we complement the other's nonverbals. So if someone is being really powerful with us, we tend to make ourselves smaller. We don't …….. them. We do the opposite of them. 05:25 So I'm watching this behavior in the classroom, and what do I notice? I notice that MBA students really exhibit the full range of power nonverbals. So you have people who are like caricatures of alphas, really coming into the room, they get right into the middle of the room before class even starts, like they really want to…….. When they sit down, they're sort of spread out. They raise their hands like this. You have other people who are ……… when they come in. As soon they come in, you see it. You see it on their faces and their bodies, and they sit in their chair and they make themselves tiny, and they go like this when they raise their hand.
06:04
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 5
I notice a couple of things about this. One, you're not going to be surprised. It seems to be related to gender. So women are much more likely to do this kind of thing than men. Women feel …….. less powerful than men, so this is not surprising. 06:20 But the other thing I noticed is that it also seemed to be related to the extent to which the students were participating, and how well they were participating. And this is really important in the MBA classroom, because participation ……. half the grade. 06:34 So business schools have been …….. this gender grade gap. You get these equally qualified women and men coming in and then you get these differences in grades, and it seems to be partly …….. participation. So I started to wonder, you know, okay, so you have these people coming in like this, and they're participating. Is it possible that we could get people to fake it and would it lead them to participate more? 06:58 So my main collaborator Dana Carney, who's at Berkeley, and I really wanted to know, can you fake it till you make it? Like, can you do this just for a little while and actually experience a ………… that makes you seem more powerful? So we know that our nonverbals govern how other people think and feel about us. There's a lot of evidence. But our question really was, do our nonverbals govern how we think and feel about ourselves? 07:25 There's some evidence that they do. So, for example, we smile when we feel happy, but also, when we're forced to smile by holding a pen in our teeth like this, it makes us feel happy. So it goes both ways. When it comes to power, it also goes both ways. So when you feel powerful, you're more likely to do this, but it's also possible that when you pretend to be powerful, you are more likely to actually feel powerful.
07:58 So the second question really was, you know, so we know that our minds change our bodies, but is it also true that our bodies change our minds? And when I say minds, in the case of the powerful, what am I talking about? So I'm talking about thoughts and feelings and the sort of
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 6
physiological things that make up our thoughts and feelings, and in my case, that's hormones. I look at hormones. So what do the minds of the powerful versus the powerless look like? So powerful people tend to be, not surprisingly, more ……….. and more confident, more optimistic. They actually feel they're going to win even at games of chance. They also tend to be able to think more abstractly. So there are a lot of differences. They take more risks. There are a lot of differences between powerful and powerless people. Physiologically, there also are differences on two key hormones: testosterone, which is the dominance hormone, and cortisol, which is the…….
08:58 So what we find is that high-power alpha males in …………. have high testosterone and low cortisol, and powerful and effective leaders also have high testosterone and low cortisol. So what does that mean? When you think about power, people tended to think only about testosterone, because that was about dominance. But really, power is also about how you react to stress. So do you want the high-power leader that's dominant, high on testosterone, but really stress reactive? Probably not, right? You want the person who's powerful and assertive and dominant, but not very stress reactive, the person who's……..
09:38 So we know that in primate hierarchies, if an alpha needs to take over, if an individual needs to take over an alpha role sort of suddenly, within a few days, that individual's testosterone has gone up significantly and his cortisol has dropped significantly. So we have this evidence, both that the body can………, at least at the……., and also that role changes can shape the mind. So what happens, okay, you take a role change, what happens if you do that at a really minimal level, like this tiny manipulation, this…….? "For two minutes," you say, "I want you to stand like this, and it's going to make you feel more powerful." 10:20 So this is what we did. We decided to bring people into the lab and run a little experiment, and these people adopted, for two minutes, either ……… or low-power poses, and I'm just going to show you five of the poses, although they took on only two. So here's one. A couple more.
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 7
This one has been dubbed the "…………" by the media. Here are a couple more. So you can be standing or you can be sitting. And here are the low-power poses. So you're folding up, you're making yourself small. This one is very low-power. When you're………, you're really protecting yourself. 11:03 So this is what happens. They come in, they spit into a……., for two minutes, we say, "You need to do this or this." They don't look at pictures of the poses. We don't want to prime them with a concept of power. We want them to be feeling power. So two minutes they do this. We then ask them, "How powerful do you feel?" on a series of items, and then we give them an opportunity to……, and then we take another saliva sample. That's it. That's the whole experiment. 11:29 So this is what we find …………., which is the gambling, we find that when you are in the high-power pose condition, 86 percent of you will gamble. When you're in the low-power pose condition, only 60 percent, and that's a whopping significant difference.
11:45 Here's what we find on testosterone. From their ……..when they come in, high-power people experience about a 20-percent increase, and low-power people experience about a 10-percent decrease. So again, two minutes, and you get these changes. Here's what you get on cortisol. High-power people experience about a ……… decrease, and the low-power people experience about a 15-percent increase. So two minutes lead to these hormonal changes that configure your brain to basically be either assertive, confident and comfortable, or really……, and feeling sort of shut down. And we've all had the feeling, right? So it seems that our nonverbals do ……. how we think and feel about ourselves, so it's not just others, but it's also ourselves. Also, our bodies change our minds.
12:37 But the next question, of course, is, can power posing for a few minutes really change your life in meaningful ways? This is in the lab, it's this little task, it's just a couple of minutes. Where
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 8
can you actually apply this? Which we cared about, of course. And so we think where you want to use this is………., like social threat situations. Where are you being evaluated, either by your friends? For teenagers, it's at the………….. For some people it's speaking at a school……….. It might be giving a pitch or giving a talk like this or doing a job interview. We decided that the one that most people could relate to because most people had been through, was the job interview. 13:22 So we published these findings, and the media are all over it, and they say, Okay, so this is what you do when you go in for the job interview, right? 13:30 (Laughter) 13:31 You know, so we were of course horrified, and said, Oh my God, no, that's not what we meant at all. For numerous reasons, no, don't do that. Again, this is not about you talking to other people. It's you talking to yourself. What do you do before you go into a job interview? You do this. You're sitting down. You're looking at your iPhone -- or your Android, not trying to leave anyone out. You're looking at your notes, you're……….., making yourself small, when really what you should be doing maybe is this, like, in the bathroom, right? Do that. Find two minutes. So that's what we want to test. Okay? So we bring people into a lab, and they do either high- or low-power poses again, they go through a very stressful job interview. It's five minutes long. They are being recorded. They're being judged also, and the judges are trained to give no nonverbal feedback, so they look like this. Imagine this is the person interviewing you. So for five minutes, nothing, and this is worse than being……... People hate this. It's what Marianne LaFrance calls "standing in social quicksand." So this really spikes your cortisol. So this is the job interview we put them through, because we really wanted to see what happened. We then have these coders look at these tapes, four of them. They're blind to the……... They're blind to the conditions. They have no idea who's been posing in what pose, and they end up looking at these sets of tapes, and they say, "We want to hire these people," all the high-power posers. "We don't want to hire these people. We also evaluate these people much more positively overall." But what's driving it? It's not about the content of the speech. It's about the presence
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 9
that they're bringing to the speech. Because we rate them on all these variables related to competence, like, how well-structured is the speech? How good is it? What are their qualifications? No effect on those things. This is what's affected. These kinds of things. People are bringing their true selves, basically. They're bringing themselves. They bring their ideas, but as themselves, with no, you know, ……… them. So this is what's driving the effect, or mediating the effect. 15:36 So when I tell people about this, that our bodies change our minds and our minds can change our behavior, and our behavior can change our outcomes, they say to me, "It feels fake." Right? So I said, fake it till you make it. It's not me. I don't want to get there and then still feel like a………... I don't want to feel like an impostor. I don't want to get there only to feel like I'm not supposed to be here. And that really …….. me, because I want to tell you a little story about being an impostor and feeling like I'm not supposed to be here.
16:07 When I was 19, I was in a really bad car accident. I was thrown out of a car, rolled several times. I was thrown from the car. And I woke up in a head injury rehab ward, and I had been ……….. college, and I learned that my IQ had dropped by two standard………., which was very traumatic.I knew my IQ because I had identified with being smart, and I had been called gifted as a child. So I'm taken out of college, I keep trying to go back. They say, "You're not going to finish college. Just, you know, there are other things for you to do, but that's not going to work out for you." 16:44 So I really ………..this, and I have to say, having your identity taken from you, your core identity, and for me it was being smart, having that taken from you, there's nothing that leaves you feeling more powerless than that. So I felt entirely powerless. I worked and worked, and I got lucky, and worked, and got lucky, and worked. 17:02 Eventually I graduated from college. It took me four years longer than my peers, and I convinced someone, my………., Susan Fiske, to take me on, and so I ended up at Princeton,
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 10
and I was like, I am not supposed to be here. I am an……….. And the night before my firstyear talk, and the first-year talk at Princeton is a 20-minute talk to 20 people. That's it. I was so afraid of being found out the next day that I called her and said, "I'm quitting." She was like, "You are not quitting, because I took a gamble on you, and you're staying. You're going to stay, and this is what you're going to do. You are going to fake it. You're going to do every talk that you ever get asked to do. You're just going to do it and do it and do it, even if you're terrified and just paralyzed and having an out-of-body experience, until you have this moment where you say, 'Oh my gosh, I'm doing it. Like, I have become this. I am actually doing this.'" So that's what I did. Five years in grad school, a few years, you know, I'm at Northwestern, I moved to Harvard, I'm at Harvard, I'm not really thinking about it anymore, but for a long time I had been thinking, "Not supposed to be here."
18:08 So at the end of my first year at Harvard, a student who had not talked in class the entire semester, who I had said, "Look, you've gotta participate or else you're going to fail," came into my office. I really didn't know her at all. She came in totally………, and she said, "I'm not supposed to be here." And that was the moment for me. Because two things happened. One was that I realized, oh my gosh, I don't feel like that anymore. I don't feel that anymore, but she does, and I get that feeling. And the second was, she is supposed to be here! Like, she can fake it, she can become it. 18:47 So I was like, "Yes, you are! You are supposed to be here! And tomorrow you're going to fake it, you’re going to make yourself powerful, and, you know -18:55 (Applause) 19:00 And you're going to go into the classroom, and you are going to give the best comment ever." You know? And she gave the best comment ever, and people ………… and were like, oh my God, I didn't even notice her sitting there. (Laughter) 19:15
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 11
She comes back to me months later, and I realized that she had not just faked it till she made it, she had actually faked it till she became it. So she had changed. And so I want to say to you, don't fake it till you make it. Fake it till you become it. Do it enough until you actually become it and…………. 19:34 The last thing I'm going to leave you with is this. Tiny tweaks can lead to big changes. So, this is two minutes. Two minutes, two minutes, two minutes. Before you go into the next stressful evaluative situation, for two minutes, try doing this, in the elevator, in a………, at your desk behind closed doors. That's what you want to do. ……… your brain to cope the best in that situation. Get your testosterone up. Get your cortisol down. Don't leave that situation feeling like, oh, I didn't show them who I am. Leave that situation feeling like, I really feel like I got to say who I am and show who I am.
20:11 So I want to ask you first, you know, both to try power posing, and also I want to ask you to share the science, because this is simple. I don't have ego involved in this. (Laughter) Give it away. Share it with people, because the people who can use it the most are the ones with no resources and no technology and no status and no power. Give it to them because they can do it………. They need their bodies, ……….and two minutes, and it can significantly change the outcomes of their life. 20:42 Thank you. 20:43 (Applause)
ANSWER KEY 1. 2. 3. 4. 5.
posture tweak glance handshake nonverbal
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 12
6. physician-patient 7. interacted physiology 8. dominance 9. expanding 10. stretch out 11. take up 12. sight 13. physical competition 14. bump into 15. mirror 16. occupy space 17. virtually collapsing 18. chronically 19. counts for 20. struggling with 21. attributable to 22. behavioral outcome 23. assertive 24. stress hormone 25. primate hierarchies 26. laid back 27. shape the mind 28. facial level 29. tiny intervention 30. high-power poses 31. Wonder Woman 32. touching your neck 33. vial 34. gamble 35. Risk tolerance 36. Baseline 37. 25-percent 38. stress-reactive 39. govern 40. evaluative situations 41. lunchroom table 42. board meeting 43. hunching up 44. heckled 45. hypothesis 46. residue over 47. fraud 48. resonated with
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 13
49. withdrawn from 50. deviations 51. struggled with 52. angel advisor 53. impostor 54. defeated 55. turned around 56. internalize 57. bathroom stall 58. Configure 59. in private 60. privacy
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 14
VIETNAMESE TRANSCRIPT Translated by Lily Nguyen Reviewed by Thuy Duong Nguyen 00:12 Tôi muốn bắt đầu bằng việc giới thiệu miễn phí cho các bạn một mẹo nhỏ, và tất cả những gì bạn cần làm là: thay đổi tư thế của bạn trong vòng 2 phút Nhưng trước khi tôi tiết lộ bí mật này, tôi muốn các bạn hãy nhìn vào cơ thể mình và xem mình đang làm gì với nó. Có bao nhiêu bạn ở đây đang thu hẹp bản thân mình lại? Có thể bạn đang gù lưng, vắt chân, có thể co chân lại với nhau. Đôi khi chúng ta khoanh tay như thế này Đôi khi sải rộng ra (Cười) Tôi thấy rồi đấy. (Cười) Tôi muốn bạn hãy để ý xem cơ thể mình đang làm gì vào ngay lúc này và chúng ta sẽ quay lại với điều đó trong vòng vài phút nữa. và tôi hy vọng rằng nếu bạn học cách thay đổi nó một chút, cuộc đời bạn có thể sẽ được thay đổi một cách lớn lao. 00:59 Ngôn ngữ cơ thể là một điều vô cùng thú vị mà chúng tôi đặc biệt quan tâm tới nhất là ngôn ngữ cơ thể của người khác. Bạn biết đấy, chúng tôi bị thu hút bởi, như là - (cười) - một cuộc gặp gỡ đầy ngượng ngạo, hay một nụ cười, một cái nhìn khinh thường, hay một cái nháy mắt vụng về hay là một cái bắt tay chăng nữa. 01:23 ''Họ đang tiến đến ngôi nhà Số 10, và hãy nhìn xem, anh cảnh sát may mắn được bắt tay với ngài Tổng thống Mỹ. Ồ, và đang tiến tới vi. Thủ tướng của - ? Không. (Cười)' (Vỗ tay) (Cười) (Vỗ tay) 01:38 Vậy một cái bắt tay, hoặc sự vắng mặt của nó, có thể khiến chúng ta bàn luận hàng tuần liền. Kể cả trên BBC hay tờ Thời đại New York. Vì thế lẽ dĩ nhiên khi chúng ta nghĩ tới ngôn ngữ không lời, hay ngôn ngữ cơ thể - nhưng chúng tôi giới nghiên cứu xã hội gọi nó - nó là một ngôn ngữ, nên chúng ta nghĩ đến sự trao đổi liên lạc Khi chúng ta nghĩ đến trao đổi, chúng ta nghĩ đến sự tương tác. Vậy ngôn ngữ cơ thể của bạn đang nói gì với tôi vậy? Ngôn ngữ của tôi đang nói gì với bạn? 02:05
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 15
Và có rất nhiều lý do để tin rằng đó là một cách hợp lý để nhìn nhận vấn đề này. Những nhà xã hội học đã dành rất nhiều thời gian để tìm hiểu những ảnh hưởng của ngôn ngữ cơ thể, của chúng ta hay của người khác, dến sự đánh giá. Chúng ta có thể suy luận và đánh giá một cách nhanh chóng dựa trên ngôn ngữ cơ thể Và sự đánh giá suy luận đó có thể dẫn đến những kết cục quan trọng trong cuộc sống, như là việc chúng ta thuê hay đề bạt ai, hay mời ai đi chơi. Như Nalini Ambady, một nhà ngiên cứu ở trường Đại học Tufts đã chỉ ra rằng khi những người tham gia xem một đoạn clip 30 giây không tiếng giao tiếp giữa bệnh nhân và bác sỹ thật sự đánh giá của họ về mức độ tận tình và tốt bụng của bác sỹ dự đoán được việc vị bác sỹ đó có bị kiện hay không. Vậy việc bác sỹ có giỏi hay không, không quan trọng, quan trọng là chúng ta có thích người đó không và người đó cư xử như thế nào. Còn hơn thế, Alex Todorov ở Princeton đã chỉ cho chúng ta thấy rằng chỉ cần đánh giá khuôn mặt của những ứng cử viên chính trị trong vỏn vẹn 1 giây có thể dự đoán được 70% kết quả của bầu cử của Thượng Nghị Viện Mỹ và thống đốc bang, vá kể cả, hãy xem xét dưới góc độ thời đại số, những biểu tượng cảm xúc dùng một cách hợp lý trong những cuộc đàm phán trên mạng có thể dẫn tới nhiều lời lãi hơn từ cuộc đàm phán đó. Nhưng nếu dùng không đúng chỗ thì đúng là một ý tưởng tồi. Đúng thế! Vì thế khi chúng ta nghĩ đến ngôn ngữ không lời, chúng ta nghĩ đến việc dúng nó để phán xet người khác như thế nào, hay họ phán xét chúng ta như thế nào, và kết quả ra sao..Tuy vậy, chúng ta thường hay quên mất một đối tượng khác cũng bị ảnh hưởng bởi ngôn ngữ cơ thể của chúng ta, và đó chính là bản thân ta. 03:32 Chúng ta cũng bị ảnh hưởng bởi ngôn ngữ của bản thân mình, suy nghĩ, cảm xúc và sinh lý của bản thân. Vậy tôi đang nói đến ngôn ngữ không lời nào? Tôi là một nhà tâm lý xã hội học. Tôi ngiên cứu về sự kỳ thị, và tôi giảng dạy trong một trường thương mại đầy cạnh tranh, thế nên không thể tránh khỏi việc tôi trở nên hứng thú với quyền lực và cách nó hoạt động. Tôi đặc biệt quan tâm tới những biểu hiện không lời của quyền lực vá sự thống lĩnh. 03:56 Vậy đâu là những biểu hiện không lời của quyền lực và sự thống lĩnh? Chính là đây. Trong thế giới động vật, đó là sự bành trướng. Làm cho mình to ra, lớn lên, vươn rộng hơn, bạn chiếm lấy không gian, bạn mở rộng bản thân. tất cả đều về việc mở rộng. Và điều đó là hoàn toàn đúng trong thế giới động vật. Nhưng nó không chỉ giới hạn cho loài linh trưởng. Chúng ta con
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 16
người cũng làm những điều tương tự. (Cười) Họ làm thế khi họ đã ở quen trong vị trí quyền lực được một thời gian, hoặc cả khi chỉ cảm thấy mạnh mẽ vào thời điểm đấy. Và cái này thật sự rất thú vị vì nó chỉ ra rằng những biểu hiện của quyền lực là hết sức nhất quán và cố xưa. Những biểu hiện này đươc biết đến như là lòng tự hào, Jesica Tracy đã nghiên cứu về việc này. Cô đã cho thấy những người mắt sáng và những người bị mù bẩm sinh khi họ chiến thắng trong một cuộc đua về thể lực. Khi họ vượt qua vạch kết thúc và chiến thắng, kể cả khi họ chưa nhìn thấy ai làm như thế bao giờ. Họ làm điều này.Hai cánh tay vươn lên thành chữ V, cằm hơi ngẩng lên. Vậy chúng ta làm gì khi chúng ta cảm thấy bất lực? Chúng ta làm chính xác điều ngược lại. Chúng ta co lại. Chúng ta bao bọc lấy bản thân. Làm cho bản thân mình nhỏ lại và không muốn va chạm gì với người ngồi cạnh. Và một lần nữa, động vật và con người làm cùng một điều. Và đây là những gì xảy ra khi chúng ta để gần nhau những người có nhiều quyền lực và những người bất lực. Và khi nói đến quyền lực, chúng ta có xu hướng hỗ trợ ngôn ngữ không lời của người đối diện. Thế nên nếu như có ai đó đang tỏ ra đầy quyền lực trước mặt mình, chúng ta có xu hướng làm cho bản thân mình nhỏ lại chứ không bắt chước họ. Chúng ta làm điều hoàn toàn ngược lại. 05:25 Và tôi quan sát những hành vi này trong lớp học. và điều mà tôi phát hiện ra là những sinh viên cao học thực sự trưng bày một cách toàn vẹn ngôn ngữ không lời của quyền lực. Một mặt chúng ta có những người với hành vi như một bức biếm họa của quyền lực, họ xông vào phòng, họ chiếm lấy vị trí trung tâm khi lớp học còn chưa bắt đầu, như thể họ thực sư muốn làm chủ không gian. Khi họ ngồi xuống, họ ngay lập tức giãn ra và mở rộng. Họ giơ tay phát biểu như thế này. Mặt khác chúng ta có những người như sắp sửa ngã gục khi họ đi vào. Ngay khi họ tiến vào là ta có thể nhìn thấy. Ta thấy trên mặt họ và trên cơ thể họ, và khi họ ngồi trong ghế của mình và họ thu nhỏ bản thân lại, và họ làm thế này khi họ muốn giơ tay phts biểu. Tôi đã nhận thấy vài điều về chuyện này. Một, bạn sẽ không ngạc nhiên. Nó liên quan đến giới tính. Phụ nữ thường làm điều này nhiều hơn đàn ông. Phụ nữ thường xuyên cảm thấy yếu thế hơn đàn ông, và điều này không có gì là đáng ngạc nhiên, Nhưng điều mà tôi nhận thấy khác là nó có vẻ như liên quan đến mức độ mà học sinh đóng góp vào bài giảng. Vá điểu này thực sự rất quan trọng với học sinh cao học, bởi vì tham gia vào bài giảng trên lớp chiếm đến một nửa số điểm tốt nghiệp.
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 17
06:34 Các trường thương mại đang cố gắng thu hẹp khoảng cách về điểm số giới tính này. Những người phụ nữ và đàn ông với năng lực ngang nhau nhưng điểm số lại khác biệt, và điều đó phần nào là do sự tham gia vào bài giảng. Và tôi bắt đầu suy nghĩ, bạn biết đấy, ok, chúng ta có những người này đi vào như thế, và họ tham gia nhiệt tình. Có thể nảo chúng ta làm cho những người khác giả vờ giống thế và điều đó sẽ làm cho họ tham gia một cách nhiệt tình hơn? 06:58 Cộng tác viên chính của tôi Dana Carney ở Berkeley, và tôi thực sự muốn biết, ta có thể giả vờ cho đến khi ta thực sự có nó được không. Như là, bạn làm thế cho đến một lúc nào đó và rồi sự thay đổi trong hành vi bắt đầu xảy ra làm cho bạn cảm thấy quyền lực hơn? Chúng ta đã biết là ngôn ngữ không lời quyêt định việc người khác nghĩ gì về chúng ta. Có rất nhiều bằng chứng về việc đó.Nhưng câu hỏi thực sự của chúng tôi là, có thể nào ngôn ngữ không lời có thể chỉ đạo việc chúng ta nghĩ gì về chính bản thân mình. 07:25 Có nhứng bằng chứng chỉ ra là có thể. Ví dụ như là, chúng ta cười khi cảm thấy hạnh phúc, nhưng mặt khác, khi chúng ta bị buộc phải mỉm cười bằng cách giữ một cái bút bằng răng như thế này, nó làm cho chúng ta cảm thấy hạnh phúc. Nó hoạt động theo cả hai hướng. Khi nói đến quyền lực, nó cũng đi theo cả hai hướng. Thế nên khi bạn cảm thấy mình mạnh mẽ, bạn thường làm thế này, nhưng cũng có thể là khi bạn giả vờ là mình nẳm quyền, bạn sẽ thực sự cảm thấy là mình có quyền lực. 07:58 Vậy câu hỏi thứ hai sẽ là, bạn biết đấy, chúng ta đã biết rằng trí não có thể điều khiển được cơ thể,nhưng có thể nào mà cơ thể lại điều khiển được trí não không? Và khi tôi nói đến trí não, trong trường hợp của sự quyền lực, là tôi đang nói đến điều gì? Tôi đang nói về suy nghĩ và cảm xúc, và những thứ sinh lý học tạo ra suy nghĩ và cảm xúc, và trong trường hợp này, đó là hoóc môn. Tôi xem xét hoóc môn. Vậy bộ óc của người quyền lực và kẻ bất lực khác nhau như thế nào? Nhứng người quyền lực thường, không đáng ngạc nhiên lắm, chắc chắn, tự tin và lạc quan hơn. Ho thực sự cảm thấy như là họ sẽ chiến thắng, kể cả khi cờ bạc may rủi. Họ cũng thường có khả năng suy nghĩ một cách trừu tượng hơn. Có rất nhiều điểm khác biệt. Họ thường mạo hiểm hơn. Có rất nhiều khác biệt giữa những người quyền lực và bất lực. Về mặt sinh lý,
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 18
cũng có những khác biệt trong hai hoóc môn chính: testosterone, hoóc môn thế lực và cortisol, hoóc môn xì trét. Những gì mà chúng tôi phát hiện là những giống đực cao cấp trong các bậc thang linh trưởng có nhiều testosterone và ít cortisol, và những nhà lãnh đạo quyền lực và xuất sắc cũng có nhiều testosterone và ít cortisol, Vậy điều đó có nghĩa là gì? Khi nghĩ đến quyền lực và sức mạnh, mọi người thường chỉ nghĩ đến testosterone, bởi vì nó liên quan đến sự thống trị, làm chủ. Nhưng thực ra, sức mạnh cũng còn liên quan đến việc bạn phản ứng thế nào với xì trét, Bạn có muốn một nhà lãnh đạo cao cấp và chủ chốt, đầy testosterone, nhưng rất căng thẳng và xì trét? Chắc là không? Bạn muốn một người mạnh mẽ, tự tin và làm chủ bản thân. nhưng không quá căng thẳng, một người thoải mái, dễ chịu. 09:38 Chúng tôi biết rằng trong tầng lớp linh trưởng, nếu một cá nhân cao cấp cần được tiếp quản, nếu một cá thể cần tiếp quản một vị trí cao cấp một cách đột ngột, trong vòng một vài ngày, nồng độ testosterone của cá thể đó tăng lên một cách rõ rệt và nồng độ cortisol giảm đi đáng kể. Vậy chúng ta có những bằng chứng chỉ ra rằng, cơ thể có thể định hình trí óc, ít nhất cũng ở biểu hiện khuôn mặt, và thay đổi vai trò, vị trí cũng có thể định hình trí não. Vậy việc gì sẽ xảy ra, ok, bạn thay đổi vị trí,việc gì sẽ xảy ra nếu như thay đổi đó là cực nhỏ, chỉ một thao tác nhỏ xíu, một sự can thiệp ít ỏi? 'Chỉ hai phút', bạn nghĩ, 'Tôi muốn bạn đứng như thế này, và nó sẽ làm bạn cảm thấy bản thân đầy quyến lực'. 10:20 Và đó chính là điều chúng tôi đã làm. Chúng tôi quyết định mời một vài người vào phòng thí nghiệm và tiến hành một thử nghiệm nhỏ, những người này sẽ thử, trong vòng hai phút, những điệu bộ làm chủ hoặc dáng điệu phục tùng, và tôi sẽ chỉ cho các bạn thấy 5 điệu bộ này, mặc dù những người tham dự chỉ thử có 2. Đây là cái đầu tiên. Một vài cái nữa. Tư thế này đã được đặt tên là 'Siêu nhân Nữ' bởi giới truyền thông. Một hai cái nữa. Có cả đứng cả ngồi. Và đây là một số điệu bộ phục tùng và bất lực. Bạn co xếp lại, thu nhỏ người lại. Điệu bộ này là hoàn toàn bất lực. Khi bạn tự chạm vào cổ, là bạn đang tự bảo vệ bản thân mình. Những gì xảy ra là, họ đi vào, chia ra thành một cụm nhỏ,và chúng tôi trong vòng hai phút nói "Các bạn cần phải làm thế này hoặc thế này". Họ không nhìn vào ảnh của những dáng điêu đó. Chúng tôi không muốn gợi ý cho họ về khái niệm của sức mạnh. Chúng tôi muốn họ cảm thấy sức mạnh trong bản thân đúng không? Vậy trong hai phút, họ làm thế này. Và rồi chúng tôi hỏi họ 'Bạn
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 19
có cảm thấy mạnh mẽ và quyền lực không?" trong một loạt các vấn đề, và rồi cho họ cơ hội để đánh bạc, và rồi chúng tôi lấy một mẫu nước bọt khác. Chỉ có vậy thôi, toàn bộ cuộc thí nghiệm. 11:28 Vậy đây là điều mà chúng tôi tìm ra. Sự mạo hiểm, ở đây là trong việc cờ bạc, những gì mà chúng tôi thấy là khi bạn ở trong dáng điệu làm chủ, 86% mọi người sẽ đánh bạc. Khi bạn ở trong những tư thế khuất khục, chỉ 60%, và đó là một sự khác biệt đáng kể. Đây là điều mà chúng tôi khám phá ra về testosterone. So sánh với mức độ lúc đầu khi họ vừa vào, những người trong tư thế làm chủ có được khoảng 20% tăng lên, và những người trong tư thế phục tùng nhận được khoảng 10% suy giảm. Vậy một lần nữa, 2 phút, và bạn có được những sự thay đổi này. Ngững gì mà chúng ta thu được về cortisol là, Những người làm chủ giảm đi khoảng 25% và ở những người trong tư thế bất lực, nó tăng lên khoảng 15%. Vậy chỉ hai phút đã dẫn đến những thay đổi về hoóc môn, làm cho não bộ hoăc cảm thấy quả quyết, tự tin và thoải mái, hoặc dễ căng thẳng và, bạn biết đấy, như là ngưng hoạt dộng. Và chúng ta đều đã từng cảm thấy điều đó đúng không? Vậy có vẻ như là ngôn ngữ không lời của chúng ta có thể điều khiển cách chúng ta suy nghĩ và cảm nhận về bản thân mình, vậy không chỉ người khác, mà còn chính bản thân chúng ta nữa. Và cơ thể có thể thay đổi và tác động đến não bộ nữa. 12:37 Nhưng câu hỏi tiếp theo dĩ nhiên là ở trong tư thế quyên lực trong vòng vài phút có thể thay đổi cuộc sống của bạn một cách đáng kể hay không? Khi ở trong phòng thí nghiệm, nó là một hành động nhỏ, bạn biết đấy, chỉ một hai phút. Khi nào bạn thực sự có thể vận dụng điều này? Đó dĩ nhiên là điều mà chúng tôi quan tâm tới. Và chúng tôi nghĩ rằng thực sự, điều quan trọng, tôi muốn nói là, bạn muốn dùng điều này trong những hoàn cảnh phỏng chừng như là những hoàn cảnh xã hội dễ hăm dọa. Khi bạn bị đánh giá, phỏng chừng, kể cả bởi bạn bè? Như là những thiếu niên ở bàn ăn trưa. Nó có thể là, bạn biết đấy, với một vài người đó là nói trước hội đồng trường. Hoặc là thuyết trình một bản bán hàng hoặc một buổi nói chuyện như thế này hoặc một cuộc phỏng vấn xin việc. Chúng tôi quyết định là điều mà mọi người có thể thông cảm với tại vì hầu hết mọi người đều đã trải qua là phỏng vấn xin việc. 13:21 Vậy khi chúng tôi công bố những tìm kiếm này, và giới truyền thông làm ầm ĩ lên, và họ nói, ok, vậy đây kà những gì bạn làm khi bạn tham gia một cuộc phỏng vấn xin việc đúng không?
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 20
(Cười) Bạn biết đấy, chúng tôi dĩ nhiên là hoảng loạn, và nói rằng, lạy Chúa, không không không, đó không phải là điều mà chúng tôi muốn nói. Vì rất nhiều lý do, không không không, đừng làm vậy. Một lần nữa, cái này không phải là về việc bạn nói chuyện với mọi người, mà là bạn nói chuyện với chính bản thân mình. Bạn làm gì trước khi bạn đi vào một cuộc phỏng vấn xin việc? Bạn làm thế này. Đúng không? Bạn ngồi xuống. Bạn kiểm tra cái iPhone, hoặc Android, không cố gắng để ai ra. Bạn, đúng đấy, bạn xem lại những ghi chú của mình, bạn cúi gù, thu nhỏ bản thân, trong khi bạn thực ra điều mà bạn nên làm là như thế này, như là trong phòng toilet vậy? Làm thế. Tìm 2 phút. Vậy đó là điều mà chúng tôi muốn kiểm chứng. Ok? Chúng tôi lại mời mọi người vào trong phòng thí nghiệm, và họ làm những điệu bộ quyền lực và bất lực một lần nữa, họ trải qua một cuộc phỏng vấn đầy căng thẳng. Dài năm phút. Họ bị ghi lại. Họ cũng bị xét đoán, và những người xét đoán họ được luyện để không để lại những phản hồi về mặt ngôn ngữ cơ thể, thế nên họ trông như thế này. Như là, hãy tưởng tượng đây là người phỏng vấn bạn. Trong cả 5 phút, không gì cả, và điều này còn tồi tệ hơn cả bị hạch sách.Mọi người ghét điều này. Đó là điều mà Marianne LaFrance gọi là 'đứng giữa lún cát xã hội'. Và điều này thực sự làm độ cortisol của bạn tăng vọt. Vậy đây là cuôc phỏng vấn mà chúng tôi bắt họ phải trải qua, bởi vì chúng tôi thực sự muốn biết điều gì sẽ xảy ra. Rồi chúng tôi cho những người giải mã xem những cuốn băng này, bốn cuộn. Họ không biết gì về những lý thuyết của chúng tôi. Họ cũng không biết gì về hoàn cảnh của những cuộc phỏng vấn. Họ không biết ai đã thử tư thế nào, và họ chỉ nhìn vào những cuoonnj băng này, và họ nói "Ồ tôi muốn thuê những người này" - tất cả những người trong tư thế quyền lực - hoặc 'chúng tôi không muốn thuê những người này. Chúng tôi cũng nhận xét những người này tích cực hơn nhiều." Nhưng điều gì đã dẫn đến chuyện đó? Nó không phải là nội dung của cuộc nói chuyện. Nó là về sự hiện diên mà họ mang đến cho cuộc nói chuyện.Chúng tôi cũng, bởi vì chúng tôi đánh giá họ dựa trên tất cả những điều kiện liên quan đến năng lực, như là cuộc nói chuyện có cấu trúc rõ ràng không? Nó có tốt không? Bằng cấp của họ ra sao?Những điều này không ảnh hưởng gì cả. Đây mới là điều quyết định. Những cái như thế này. Mọi người lộ rõ bản chất của mình, về cơ bản. Họ mang đến chính bản thân mình. Họ mang đến những ý tưởng, nhưng như chính bản thân họ, mà không có chút, bạn biết đấy, tàn dư nào cả. Vậy đấy mới là điều tạo ra những ảnh hưởng trên, hoăc điều hòa chúng. 15:36
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 21
Và khi tôi nói điều đó với mọi người, rằng cơ thể của chúng ta có thể thay đổi trí não và trí não chúng ta sẽ tác động đến hành vi, và hành vi của chúng ta có thể thay đổi kết quả cuộc sống, họ nói với tôi,"Tôi không - nó có vẻ giả tạo." Đúng không? Và tôi bảo với họ là, giả vờ cho đến khi bạn làm được. Tôi không - nó không phải là tôi. Tôi không muốn có được nó và rồi cảm thấy như là một kẻ gian lận.Tôi không muốn cảm thấy như là kẻ mạo danh. Tôi không muốn đến được đó rồi cảm thấy như là tôi không thuộc về nơi đó. Và tôi thực sự hiểu điều đó, bởi vì tôi muốn kể cho các bạn nghe một câu chuyện nhỏ về việc làm một kẻ mạo danh và cảm thấy như là tôi không thuộc về nơi này. 16:07 Khi tôi 19 tuổi, tôi bị tai nạn xe hơi khá nghiêm trọng. Tôi bị ném ra khỏi xe, lăn vài vòng. Tôi bị ném ra khỏi xe. Và tỉnh dậy trong một phòng phục hồi chức năng sau tai nạn đầu, và tôi bị rút khỏi đại học,và tôi biết rằng độ IQ của tôi đã bị giảm xuống 2 độ lệch chuẩn, một điều vô cùng khủng khiếp. Tôi biết IQ của mình vì tôi đã định nghĩa bản thân là thông minh, và tôi đã được gọi là thiên tài khi còn nhỏ. Khi tôi bị rút khỏi đại học, tôi cứ cố gắng quay lại. Họ nói "Em sẽ không học xong đại học đâu.Chỉ vì, em biết đấy, có những điều khác em phải làm, và điều đó sẽ không giải quyết gì cho em được đâu." tôi thực sự phải đấu tranh với điều đó rất nhiều, và tôi phải nói rằng, bị lấy mất định nghĩa bản thân, định nghĩa cốt lõi của mình, và với tôi đó là sự thông minh, để điều đó bị lấy mất, không có gì làm cho bạn cảm thấy vô dụng và bất lực hơn thế. Tôi cảm thấy hoàn toàn vô dụng. Tôi làm việc, làm việc và làm việc, rồi tôi gặp may, và làm việc, và gặp may, và rồi lại làm việc. 17:02 Cuối cùng tôi tốt nghiệp đại học. Tôi mất 4 năm nhiều hơn các bạn học của mình, và tôi thuyết phuc, cô cố vấn tuyệt vời của tôi, Susan Fiske, nhận tôi vào, thế là tôi đã đến được Princeton, và tôi cảm thấy như là tôi không đáng được ở đây. Tôi là một kẻ giả mạo. Buổi tối trước cuộc nói chuyện năm đầu của tôi, và buổi nói chuyện năm đầu ở Princeton chỉ là 20 phút nói chuyện với 20 người. Chỉ thế thôi. Tôi quá lo lắng về việc bị phát hiện vào ngày hôm sau nên tôi gọi cô và nói rằng "Em bỏ đây." Cô ấy nói rằng "Em không từ bỏ được, bởi vì cô đã cá cược vào em, và em sẽ ở lại. Em sẽ ở lại, và đây là điều mà em sẽ làm. Em sẽ phải giả vờ. Em sẽ làm từng buổi nói chuyện mà em được đề nghị làm.Em sẽ tiếp tục làm, tiếp tục và tiếp tục, kể cả khi em sợ hãi và tê liệt và trải nghiệm cảm giác ở ngoài cơ thể, cho đến thời điểm em nói được
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 22
"Lạy Chúa, tôi làm được này. Như là, tôi đã trở thành người này. Tôi thực sự đang làm nó"". Và đó là điều mà tôi đã làm. 5 năm học cao học, một vài năm, bạn biết đấy, tôi ở Northwestern, rồi tôi chuyển đến Harvard, tôi ở Harvard, tôi không thực sự nghĩ về chuyện đó nữa, nhưng trong một thời gian dài tôi đã suy nghĩ là, "Không đáng được ở đây. Không đáng được ở đây." 18:08 Vậy trong năm cuối ở Harvard của tôi, một học sinh rất ít nói trong lớp học trong suốt cả học kỳ,người mà tôi đã bảo rằng "Nhìn này, em phải tham gia vào thảo luận nhiều hơn, không thì em sẽ trượt đấy", đi vào văn phòng của tôi. Tôi thực sự không biết gì về em đó cả. Và cô ấy nói rằng, cô ấy bước vào, hoàn toàn thất bại, và cô ấy nói rằng, "Em không đáng được ở đây". Và đó là giây phút của tôi. Bởi vì 2 điều xảy ra. Một là tôi nhận ra, trời ơi, tôi không cảm thấy như thế nữa. Bạn biết đấy.Tôi không cảm thấy điều đó nữa, nhưng em học sinh đó thì có, và tôi biết cảm giác đó như thế nào.Và điều thứ 2 là, cô ấy xứng đáng được ở đây! Là, cô ấy có thể giả vờ, rồi cô ấy sẽ trở thành hiện thực. Và tôi nói rằng "Không, em xứng đáng! Em đáng được ở đây! Và ngày mai em sẽ phải giả vờ,em phải làm cho bản thân mình tự tin và quyền lực hơn, và, em biết đấy, em sẽ --- " (Vỗ tay) (Vỗ tay)Và em sẽ đi vào trong lớp học , và em sẽ phát biểu một lời nhận xét hay nhất từng có" Bạn biết gì không? Và cô ấy đã có lời phát biểu tuyệt vời nhất, và mọi người quay lại và họ như là, trời ơi, tớ đã chả để ý là cô ấy ngồi ở đấy, bạn biết đấy? (Cười) 19:14 Cô ấy quay lại chỗ tôi vài tháng sau đó, và tôi nhận ra rằng cô ấy không chỉ giả vờ cho đến khi làm được nó, cô ấy đã thực sự giả vờ cho đến khi cô ấy trở thành nó. Vậy là cô ấy đã thay đổi. Và điều mà tôi muốn nói với các bạn là, đừng giả vờ cho đến khi bạn làm được nó. Giả vờ cho đến khi bạn trở thành điều đó. Bạn biết đấy? Nó không phải là --- Làm điều đó cho đến khi bạn thực sự trở thành nó và nó trở thành bạn. 19:34 Điều cuối cùng mà tôi muốn để lại cho các bạn là. Những sự điều chỉnh bé nhỏ có thể dẫn đến những thay đổi to lớn. Chỉ trong vòng 2 phút. 2 phút, 2 phút, 2 phút. Trước khi bạn tiến vào một cuộc kiểm nghiệm căng thẳng, trong vòng 2 phút, thử làm thế này, trong thang máy, trong toilet, ở bàn của bạn ở sau cánh cửa đóng. Đây là điều mà bạn muốn làm. Định dạng cấu hình não của bạn để đối phó tốt nhất với tình huống đó. Đẩy độ testosterone của bạn lên. Giảm độ
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 23
cortisol xuống. Đừng rời khỏi hoàn cảnh đó và cảm thấy như là, oh, tôi đã không cho họ thấy mình là ai. Hãy rời khỏi hoành cảnh đó và cảm thấy, oh, tôi thực sự nói được mình là ai và cho họ thấy tôi là ai. 20:10 Vậy tôi muốn đề nghị các bạn trước tiên, bạn biết đấy, vửa thử tạo hình đầy quyền lực, và tôi cũng muốn đề nghị với các bạn vừa chia sẻ những quy tắc khoa học này, bởi vì nó rất đơn giản. Tôi không có cái tôi trong việc này, (Cười) Cho đi. Chia sẻ với mọi người, bởi vì những người cần sử dụng nó nhiều nhất là những người không có tài nguyên và công nghệ, không có chỗ đứng và sức mạnh. Đưa nó cho họ bởi vì họ có thể tự làm điều đó một mình. Họ cần cơ thể mình, sự riêng tư và 2 phút, và điều đó có thể thay đổi cuộc sống họ một cách đáng kể. Cảm ơn. (Vỗ tay) (Vỗ tay)
JAMES VEITCH This is what happens when you reply to spam email
00:12 A few years ago, I got one of those spam emails. And it managed to get through my spam filter. I'm not quite sure how, but it ………. in my inbox, and it was from a guy called Solomon Odonkoh. 00:24 (Laughter) 00:25 I know. 00:27 (Laughter) 00:28 It went like this: it said, "Hello James Veitch, I have an interesting ……….. I want to share with you, Solomon." Now, my hand was kind of hovering on the………….., right? I was
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 24
looking at my phone. I thought, I could just delete this. Or I could do what I think we've all always wanted to do. 00:46 (Laughter) 00:50 And I said, "Solomon, Your email ……….. me." 00:52 (Laughter) 00:55 (Applause) 01:00 And the game was afoot. 01:05 He said, "Dear James Veitch, We shall be shipping Gold to you." 01:08 (Laughter) 01:10 "You will earn 10% of any gold you distributes." 01:13 (Laughter) 01:15 So I knew I was …………. a professional. 01:17 (Laughter) 01:22 I said, "How much is it worth?" 01:24 He said, "We will start with smaller quantity," -- I was like, aww -- and then he said, "of 25 kgs. 01:31
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 25
(Laughter) 01:34 The worth should be about $2.5 million." 01:39 I said, "Solomon, if we're going to do it, let's go big. 01:42 (Applause) 01:50 I can handle it. How much gold do you have?" 01:54 (Laughter) 01:57 He said, "It is not a matter of how much gold I have, what matters is your capability of handling. We can start with 50 kgs as trial shipment." 02:04 I said, "50 kgs? There's no point doing this at all unless you're shipping at least a metric ton." 02:10 (Laughter) 02:11 (Applause) 02:15 He said, "What do you do for a living?" 02:17 (Laughter) 02:20 I said, "I'm a hedge fund ………………." 02:22 (Laughter) 02:27 This isn't the first time I've shipped……., my friend, no no no.
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 26
02:32 Then I started to panic. I was like, "Where are you based?" I don't know about you, but I think if we're going via the……., it ought to be signed for. That's a lot of gold."
02:42 He said, "It will not be easy to convince my company to do larger quantity shipment." 02:46 I said, "Solomon, I'm completely with you on this one. I'm ………a visual for you to take into the…... Hold tight." 02:53 (Laughter) 03:00 This is what I sent Solomon. 03:03 (Laughter) 03:05 (Applause) 03:11 I don't know if we have any ……….in the house, but there's definitely something going on. 03:16 (Laughter) 03:18 I said, "Solomon, attached to this email you'll find a helpful………. I've had one of my assistants run the numbers. 03:25 (Laughter) 03:27 We're ready for shipping as much gold as possible." 03:30
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 27
There's always a moment where they try to tug your………, and this was it for Solomon. He said, "I will be so much happy if the deal goes well, because I'm going to get a very good ………… as well." And I said, "That's amazing, What are you going to spend your……….?" And he said, "On RealEstate, what about you?"
03:45 I thought about it for a long time. And I said, "One word; Hummus." 03:54 (Laughter) 04:00 "It's going places. 04:01 (Laughter) 04:03 I was in Sainsbury's the other day and there were like 30 different……….. Also you can cut up carrots, and you can dip them. Have you ever done that, Solomon?" 04:11 (Laughter) 04:14 He said, "I have to go bed now." 04:15 (Laughter) 04:18 (Applause) 04:21 "Till morrow. Have sweet dream." 04:25 I didn't know what to say! I said, "Bonsoir my golden nugget, bonsoir." 04:30 (Laughter)
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 28
04:33 Guys, you have to understand, this had been going for, like, weeks, albeit hitherto the greatest weeks of my life, but I had to knock it on the head. It was getting a bit………... Friends were saying, "James, do you want to come for a drink?" I was like, "I can't, I'm expecting an email about some gold." 04:47 So I figured I had to knock it on the head. I had to take it to a…………….. So I …………..a plan. I said, "Solomon, I'm concerned about security. When we email each other, we need to use a code." And he agreed.
05:01 (Laughter) 05:02 I said, "Solomon, I spent all night ……………. this code we need to use in all further………………: 05:08 Lawyer: Gummy Bear. 05:13 Bank: Cream Egg. 05:15 Legal: Fizzy Cola Bottle. Claim: Peanut M&Ms. 05:18 Documents: Jelly Beans. 05:19 Western Union: A Giant Gummy…………." 05:22 (Laughter) 05:24 I knew these were all words they use, right? I said, "Please call me ………..in all further correspondence."
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 29
05:30 (Laughter) 05:35 I didn't hear back. I thought, I've gone too far. I've gone too far. So I had to backpedal a little. I said, "Solomon, Is the deal still on? KitKat." 05:45 (Laughter) 05:46 Because you have to be………... Then I did get an email back from him. He said, "The Business is on and I am trying to blah blah blah ..." 05:56 I said, "Dude, you have to use the………!" What followed is the greatest email I've ever received. 06:03 (Laughter) 06:07 I'm not joking, this is what turned up in my inbox. This was a good day. "The business is on. I am trying to ………. for the Gummy Bear -06:18 (Laughter) 06:23 so he can submit all the needed Fizzy Cola ……… Jelly Beans to the Creme Egg, for the Peanut M&Ms process to start. 06:31 (Laughter) 06:33 Send ………… via a Giant Gummy Lizard." 06:38 (Applause) 06:49
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 30
And that was so much fun, right, that it got me thinking: like, what would happen if I just spent as much time as could replying to as many spam emails as I could? And that's what I've been doing for three years………...
07:06 (Laughter) 07:08 (Applause) 07:11 Crazy stuff happens when you start replying to scam emails. It's really difficult, and I ……………. we do it. I don't think what I'm doing is mean. There are a lot of people who do mean things to scammers. All I'm doing is wasting their time. And I think any time they're spending with meis time they're not spending scamming ………. out of their……….., right? 07:33 And if you're going to do this -- and I highly recommend you do -- get yourself a pseudonymous email address. Don't use your own email address. That's what I was doing at the start and it was a………….. I'd wake up in the morning and have a thousand emails about penis enlargements, only one of which was a…………–
07:49 (Laughter) 07:51 to a medical question I had. 07:53 But I'll tell you what, though, guys, I'll tell you what: any day is a good day, any day is a good day if you receive an email that begins like this: 08:01 (Laughter) 08:04
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 31
"I AM WINNIE MANDELA, THE SECOND WIFE OF NELSON MANDELA THE FORMER SOUTH AFRICAN PRESIDENT." I was like, oh! -- that Winnie…………. 08:12 (Laughter) 08:13 I know so many. 08:15 "I NEED TO TRANSFER ……………. OUT OF THE COUNTRY BECAUSE OF MY HUSBAND NELSON MANDELA'S……………….." 08:21 Let that sink in. She sent me this, which is hysterical. 08:26 (Laughter) 08:29 And this. And this looks fairly legitimate, this is a…………….. But to be honest, if there's nothing written on it, it's just a shape!
08:37 (Laughter) 08:39 I said, "Winnie, I'm really sorry to hear of this. Given that Nelson died three months ago, I'd describe his health condition as……………..." 08:46 (Laughter) 08:49 That's the worst health condition you can have, not being alive. 08:55 She said, "KINDLY ………………..MY BANKERS INSTRUCTIONS. ONE LOVE." 08:59 (Laughter)
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 32
09:02 I said, "Of course. NO WOMAN, NO CRY." 09:03 (Laughter) 09:07 (Applause) 09:12 She said, "MY BANKER WILL NEED TRANSFER OF………………. ONE LOVE." 09:15 (Laughter) 09:19 I said, "no problemo. 09:24 I SHOT THE……………." 09:29 [ (BUT I DID NOT SHOOT THE………………) ] 09:31 (Laughter) 09:32 Thank you. 09:33 (Applause)
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 33
- ANSWER KEY 1. turned up 2. business proposal 3. delete button 4. intrigues 5. dealing with 6. executive bank manager 7. bullion 8. postal service 9. putting together 10. board meeting 11. statisticians 12. chart 13. heartstrings 14. commission 15. cut on 16. varieties 17. out of hand 18. ridiculous conclusion 19. coming up with 20. correspondence 21. Lizard 22. Kitkat 23. Consistent 24. Code 25. raise the balance 26. Bottle 27. 1,500 pounds 28. on your behalf 29. highly recommend 30. vulnerable adults 31. savings 32. nightmare 33. legitimate response 34. Mandela 35. 45 MILLION DOLLARS 36. HEALTH CONDITION 37. letter of authorization 38. fairly serious 39. COMPLY WITH 40. 3000 DOLLARS 41. SHERIFF 42. DEPUTY
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 34
VIETNAMESE TRANCRIPTS
Translated by Dung Duong Reviewed by Vi Phan Thi 00:12 Cách đây vài năm, Tôi có nhận được một email rác Và nó đã vượt qua bộ lọc thư rác của tôi. Tôi cũng không chắc chắn lắm nhưng nó xuất hiệnở inbox Và email này từ 1 gã tên Solomon Odonkoh 00:24 (Tiếng cười) 00:25 Tôi biết mà! 00:27 (tiếng cười) 00:28 Và email có nội dung: "Chào James Veitch, "Tôi có một kế hoạch kinh doanh hấp dẫn và muốn chia sẻ với bạn.Solomon." Lúc này, tôi đang do dự có nên nhấn nút xóa hay không Nhìn vào điện thoại của mình, tôi nghĩ, rằng mình nên xóa. hay là nên làm điều mà theo tôi tất cả mọi người đều muốn làm 00:46 (Tiếng cười) 00:50 Và tôi trả lời: Solomon, email này làm tôi hứng thú " 00:52 (tiếng cười) 00:55 (tiếng vỗ tay) 01:00 Và trò chơi bắt đầu
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 35
01:05 Anh ta phản hồi: "James Veitch, chúng tôi sẽ chuyển vàng đến" 01:08 (tiếng cười) 01:10 "Bạn sẽ nhận được 10% số vàng mà bạn phân phối" 01:13 (tiếng cười) 01:15 Nên tôi biết mình đang giao dịch với dân chuyên nghiệp. 01:17 (tiếng cười) 01:22 Tôi trả lời "Vậy trị giá là bao nhiêu?" 01:24 Anh ta đáp "Chúng ta sẽ bắt đầu từ số lượng nhỏ" Giống như là, ahhh.. rồi anh ta nói tiếp "khoảng 25kg" 01:31 (tiếng cười) 01:34 "Giá trị có thể lên đến 2.5 triệu đô la". 01:39 Tôi nói, " Solomon, nếu ta là,. thì đánh lớn luôn" 01:42 (tiếng vỗ tay) 01:50 "Tôi có thể xử lý được, anh có bao nhiêu vàng?" 01:54 (tiếng cười) 01:57
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 36
Anh ta đáp "Không quan trọng bao nhiêu" Điều quan trọng là khả năng phân phối kìa. Chúng ta có thể chuyển thử nghiệm 50kg " 02:04 "50kg?" Tôi hỏi "Chẳng việc gì tôi phải làm phi vụ này, trừ khi anh chuyển ít nhất một tấn" 02:10 (tiếng cười) 02:11 (tiếng vỗ tay) 02:15 Anh ta nói "Anh làm nghề gì?" 02:17 (tiếng cười) 02:20 Trả lời: "tôi là giám đốc điều hành quỹ đầu tư một ngân hàng" 02:22 (tiếng cười) 02:27 Anh bạn, đây không phải là lần đầu tôi vận chuyển vàng đâu Không hề, không hề" 02:32 Tôi bắt đầu hoang mang. "Công ty của anh ở đâu vậy? Tôi không hề biết anh nhưng nếu chúng ta chuyển đường bưu điện, thì cần phải có chữ kí. Vì số vàng rất lớn" 02:42 Anh ta: "Không dễ dàng thuyết phục công ty của tôi chuyển giao số vàng lớn như vậy" 02:46 Tôi: "Về khoản này tôi hoàn toàn đồng ý với anh. Tôi sẽ để anh tham gia các cuộc họp hội đồng quản trị, nên hãy cân nhắc" 02:53 (tiếng cười) 03:00 Đây là bức hình tôi gửi Solomon.
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 37
03:03 (tiếng cười) 03:05 (tiếng vỗ tay) 03:11 Tôi không biết là có nhà thống kê trong công ty của mình không, nhưng có vài điều chắc chắn đang diễn ra 03:16 (tiếng cười) 03:18 "Solomon, đính kèm email là đồ thị, và sẽ giúp ích cho bạn" Tôi đã nhờ trợ lí của mình tính toán các con số 03:25 (tiếng cười) 03:27 Chúng tôi đã sẵn sàng nhận được nhiều vàng có thể 03:30 Sẽ luôn có một khoảnh khắc mà họ cố xin sự đồng cảm và Solomon đã làm điều đó. Anh ta đáp "Tôi sẽ rất vui nếu giao dịch này thuận lợi bởi vì nếu vậy, tôi sẽ nhận một khoản hoa hồng kha khá" Tôi đáp "Tuyệt lắm. Vậy anh sẽ dùng khoản đó vào việc gì?" "Vào bất động sản, còn anh?" - anh ta trả lời 03:45 Tôi đã phải mất một lúc lâu để nghĩ ra câu trả lời Rồi tôi nói với anh ta "Một từ, Hummus" 03:54 (tiếng cười) 04:00 "Nó khá là phổ biến. 04:01 (tiếng cười) 04:03
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 38
Tôi đã ở Sainsbury vài ngày, và có tới hơn 30 loại khác nhau Anh có thể cắt cà rốt, và ăn kèm với chúng. Anh đã bao giờ thử chưa Solomon?" 04:11 (tiếng cười) 04:14 Anh ta nói "Tôi phải đi ngủ đây" 04:15 (tiếng cười) 04:18 (vỗ tay) 04:21 "Nói chuyện sau. Chúc anh ngủ ngon" 04:25 Tôi chẳng biết nói gì cả Nên nhắn là "Buổi tối vui vẻ, thỏi nam châm vàng của tôi." 04:30 (tiếng cười) 04:33 Các bạn biết đấy, chuyện này tiếp diễn vài tuần sau dù đến nay đây là những tuần tuyệt nhất đời tôinhưng tôi phải dừng lại thôi Bắt đầu hơi ngoài tầm kiểm soát Bạn bè nhiều lúc mời tôi "James, đi uống nước không?" "Tôi không thể đi được, tôi phải đợi email về số vàng" 04:47 Vì thế tôi nhận ra rằng tôi phải dừng lại. Tôi phải biến nó thành một kết luận buồn cười Nên tôi bịa 1 kế hoạch. Tôi nói "Solomon, tôi lo về vấn đề an toàn. Khi gửi email, chúng ta cần phải dùng mật mã"Và anh ta đồng ý 05:01 (tiếng cười) 05:02 Tôi nói, "Solomon, mất cả đêm làm cái mã này chúng ta cần dùng khi liên lạc sau này: 05:08 Luật sư: Gummy Bear
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 39
05:13 Ngân Hàng: kem trứng 05:15 Hợp pháp: chai cola sủi bọt Xác nhận: đậu M&Ms 05:18 Tài liệu: Jelly Beans 05:19 Western Union: 1 thằn lằn Gummy khổng lồ 05:22 (tiếng cười) 05:23 Tôi biết đây là những từ họ dùng, đúng không? Tôi nói: " Từ nay hãy gọi tôi là Kitkat." 05:30 (tiếng cười) 05:35 Không được hồi âm. Tôi nghĩ, tôi đã đi quá xa. Tôi đã đi quá xa. Vậy tôi phải đạp lui một chút Tôi nói, "Solomon, giao dịch vẫn còn chứ? Kitkat." 05:45 (tiếng cười) 05:46 Bởi vì bạn phải kiên định. Sau đó tôi đã nhận một email từ anh ta " Công việc đã bắt đầu và tôi thì đang cố để huyên thuyên..." 05:56 Tôi nói," anh phải dùng mật mã chứ!" Email tiếp theo là tuyệt vời nhất tôi từng nhận được. 06:03 (tiếng cười) 06:07 Tôi không đùa, đây là cái đã xuất hiện ở inbox Đây là một ngày tốt lành " Công việc tiến triển Tôi thì cố tạo sự cân bằng cho Gummy Bear 06:18
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 40
(tiếng cười) 06:23 vì vậy anh ta có thể đưa tất cả yêu cầu Fizzy Cola Bottle Jelly Beans đến Creme Egg cho quá trình Peanut M&Ms được bắt đầu 06:31 (tiếng cười) 06:33 gửi 1,500 pounds thông qua Giant Gummy Lizard." 06:38 (tiếng vỗ tay) 06:49 Rất vui, đúng không nó làm tôi suy nghĩ như là, điều gì sẽ xảy ra nếu tôi dành nhiều thời gian để trả lời các email lừa đảo nhiều nhất tôi có thể? Và đó là điều tôi đã từng làm trong ba năm thay cho bạn. 07:06 (tiếng cười) 07:08 (tiếng vỗ tay) 07:11 Những thứ điên rồ sẽ xảy ra khi bạn trả lời những email rác. Điều đó thật sự khó khăn, và tôi thật lòng muốn ta hãy làm điều đó. Tôi không nghĩ điều đang làm là xấu xa. Nhiều người muốn làm việc xấu với những kẻ lừa đảo. Tất cả những gì tôi đang làm làm họ mất thời gian. Và tôi nghĩ bất cứ thời điểm nào họ dành cho tôi là thời gian họ không dành để lừa người lớn dễ tổn thương đúng không? 07:33 Và nếu bạn định làm - tôi khuyên bạn nên làm Làm cho mình một địa chỉ email giả. Đừng dùng email thật của mình. Đó là điều tôi đã từng làm và nó là một cơn ác mộng. Tôi thức dậy và nhận được hàng ngàn email và cách làm to dương vật, chỉ có một phản hồi là hợp lý -07:49 (tiếng cười)
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 41
07:51 về câu hỏi về y học của tôi. 07:53 Nhưng để tôi nói cho các bạn, Tôi sẽ nói lặp lại rằng bất kì ngày nào cũng là ngày tốt lành và nếu nhận email bắt đầu như vầy: 08:01 (tiếng cười) 08:04 "TÔI LÀ WINNIE MANDELA" NGƯỜI VỢ THỨ HAI CỦA NELSON MANDELA CỰU TỔNG THỐNG NAM PHI Tôi sẽ, oh! đó là Winnie Mandela à. 08:12 (tiếng cười) 08:13 Tôi biết quá nhiều thứ. 08:15 "TÔI CẦN CHUYỂN 45 TRIỆU ĐÔ LA RA KHỎI QUỐC GIA BỞI VÌ TÌNH TRẠNG SỨC KHỎE CỦA CHỒNG TÔI NELSON MANDELA." 08:21 Hãy để nó chìm đi. Bà ta làm tôi loạn trí. 08:26 (tiếng cười) 08:29 Và điều này. Và xem ra điều này khá hợp pháp, đây là lá thư được ủy quyền. Nhưng thật lòng, nếu không viết gì, nó chỉ là một tờ giấy! 08:37 (tiếng cười) 08:39 Tôi nó, "Winnie, tôi rất xin lỗi để nghe điều này. Cho là Nelson chết ba tháng trước, tôi sẽ cho rằng tình trạng sức khỏe của ông ấy khá nghiêm trọng." 08:47
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 42
(tiếng cười) 08:49 Đó là tình trạng sức khoẻ tồi tệ nhất - không còn sống nữa. 08:55 Bà ta trả lời, "Vui lòng thực hiện theo hướng dẫn ngân hàng của tôi" Cảm ơn." 08:59 (tiếng cười) 09:02 Tôi nói, "Tất nhiên rồi, đừng khóc." 09:03 (tiếng cười) 09:07 (tiếng vỗ tay) 09:12 Bà ta trả lời, "Chủ ngân hàng sẽ cần nhận 3000 đô la." 09:15 (tiếng cười) 09:19 Tôi nói, "Chuyện nhỏ. 09:24 TÔI ĐÃ BẮN CẢNH SÁT TRƯỜNG 09:29 [(NHƯNG TÔI KHÔNG BẮN CẢNH SÁT PHÓ)] 09:31 (tiếng cười) 09:32 Cảm ơn. 09:33 (tiếng vỗ tay)
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 43
CAMERON RUSSELL Looks aren't everything. Believe me, I'm a model.
00:12 Hi. My name is Cameron Russell, and for the last little while, I've been a model. Actually, for 10 years. And I feel like there's an ………………..in the room right now because I should not have worn this dress. 00:31 (Laughter) 00:33 So luckily, I brought an……….. This is the first outfit change on the TED stage, so you guys are pretty lucky to witness it, I think. If some of the women were really ……………when I came out, you don't have to tell me now, but I'll find out later on Twitter. 00:48 (Laughter) 00:54 I'd also note that I'm quite ………… to be able to transform what you think of me in a very brief 10 seconds. Not everybody gets to do that. These heels are very uncomfortable, so good thing I wasn't going to wear them. The worst part is putting this …………..over my head, because that's when you'll all laugh at me, so don't do anything while it's over my head. All right. 01:22 So, why did I do that? That was awkward. 01:26 (Laughter) 01:28 Well -01:29
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 44
(Laughter) 01:32 Hopefully not as awkward as that picture. Image is powerful, but also, image is……………. I just totally transformed what you thought of me, in six seconds. And in this picture, I had actually never had a boyfriend in real life. I was totally uncomfortable, and the photographer was telling me to arch my back and put my hand in that guy's hair. And of course, barring surgery, or the fake tan that I got two days ago for work, there's very little that we can do to transform how we look, and how we look, though it is superficial and……………, has a huge impact on our lives. 02:19 So today, for me, being fearless means being honest. And I am on this stage because I am a model. I am on this stage because I am a pretty, white woman, and in my industry, we call that a sexy girl. I'm going to answer the questions that people always ask me, but with an…………...
02:38 So the first question is, how do you become a model? I always just say, "Oh, I was scouted," but that means nothing. The real way that I became a model is I won a……………, and I am the recipient of a legacy, and maybe you're wondering what is a………….. Well, for the past few centuries we have defined beauty not just as health and youth and symmetry that we're biologically programmed to admire, but also as tall, slender figures, and …………..and white skin. And this is a legacy that was built for me, and it's a legacy that I've been ……….. on. And I know there are people in the audience who are …………..at this point, and maybe there are some ………….who are like, "Wait. Naomi. Tyra. Joan Smalls. Liu Wen." And first, I commend you on your model knowledge. Very impressive. 03:28 (Laughter) 03:29
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 45
But unfortunately, I have to inform you that in 2007, a very inspired NYU Ph.D. student counted all the models on the runway, every single one that was hired, and of the 677 models that were hired, only 27, or less than four percent, were non-white. 03:47 The next question people always ask is, "Can I be a model when I grow up?" And the first answer is, "I don't know, they don't put me in charge of that." But the second answer, and what I really want to say to these little girls is, "Why? You know? You can be anything. You could be the President of the United States, or the inventor of the next Internet, or a ………… cardiothoracic surgeon poet, which would be awesome, because you'd be the first one." 04:09 (Laughter) 04:11 If, after this amazing list, they still are like, "No, no, Cameron, I want to be a model," well, then I say, "Be my boss." Because I'm not in charge of anything, and you could be the editor in chief of American Vogue or the CEO of H&M, or the next Steven Meisel. Saying that you want to be a model when you grow up is akin to saying that you want to win the Powerball when you grow up. It's out of your control, and it's awesome, and it's not a…………….
04:36 I will demonstrate for you now 10 years of accumulated model knowledge, because unlike cardiothoracic surgeons, it can just be ………. right now. So, if the photographer is right there, the light is right there, like a nice HMI, and the client says, "We want a walking shot," this leg goes first, nice and long, this arm goes back, this arm goes forward, the head is at three quarters, and you just go…………… , just do that, and then you look back at your imaginary friends, 300, 400, 500 times. 05:03 (Laughter) 05:05 It will look something like this. 05:07
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 46
(Laughter) 05:09 Hopefully less awkward than that one in the middle. That was -- I don't know what happened there. 05:14 Unfortunately, after you've gone to school, and you have a résumé and you've done a few jobs, you can't say anything anymore, so if you say you want to be the President of the United States, but your résumé reads, "Underwear Model: 10 years," people give you a funny look. 05:27 The next question is, "Do they ………….all the photos?" And yeah, they pretty much retouch all the photos, but that is only a small component of what's happening. This picture is the very first picture that I ever took, and it's also the very first time that I had worn a bikini, and I didn't even have my period yet. I know we're getting personal, but I was a young girl. This is what I looked like with my grandma just a few months earlier. Here's me on the same day as this shoot. My friend got to come. Here's me at a slumber party a few days before I shot French Vogue. Here's me on the soccer team and in V Magazine. And here's me today. And I hope what you're seeing is that these pictures are not pictures of me. They are constructions, and they are constructions by a group of professionals, by hairstylists and ………. and photographers and stylists and all of their assistants and pre-production and…………., and they build this. That's not me. 06:21 Okay, so the next question people always ask me is, "Do you get free stuff?" 06:24 (Laughter) 06:25 I do have too many 8-inch heels which I never get to wear, …………. earlier, but the free stuff that I get is the free stuff that I get in real life, and that's what we don't like to talk about. 06:36 I grew up in Cambridge, and one time I went into a store and I forgot my money and they gave me the dress for free. When I was a teenager, I was driving with my friend who was an awful
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 47
driver and she ran a red and of course, we got ……………, and all it took was a "Sorry, officer," and we were on our way. And I got these free things because of how I look, not who I am, and there are people paying a cost for how they look and not who they are.
07:02 I live in New York, and last year, of the 140,000 teenagers that were stopped and frisked, 86% of them were black and Latino, and most of them were young men. And there are only 177,000 young black and Latino men in New York, so for them, it's not a question of, "Will I get stopped?" but "How many times will I get stopped? When will I get stopped?" When I was researching this talk, I found out that of the 13-year-old girls in the United States, 53% don't like their bodies, and that number goes to 78% by the time that they're 17. 07:33 So, the last question people ask me is, "What is it like to be a model?" And I think the answer that they're looking for is, "If you are a little bit skinnier and you have shinier hair, you will be so happy and………….." And when we're backstage, we give an answer that maybe makes it seem like that. We say, "It's really amazing to travel, and it's amazing to get to work with creative, inspired, ………….people." And those things are true, but they're only one half of the story, because the thing that we never say on camera, that I have never said on camera, is, "I am…………." And I'm insecure because I have to think about what I look like every day. And if you ever are wondering, "If I have thinner thighs and shinier hair, will I be happier?" you just need to meet a group of models, because they have the thinnest thighs, the shiniest hair and the coolest clothes, and they're the most physically insecure women probably on the planet.
08:28 When I was writing this talk, I found it very difficult to ………. an honest balance, because on the one hand, I felt very uncomfortable to come out here and say, "Look I've received all these benefits from a deck stacked in my favor," and it also felt really uncomfortable to follow that up with, "and it doesn't always make me happy." But mostly it was difficult to ……….. of gender and ………… when I am one of the biggest…………….
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 48
08:55 But I'm also happy and honored to be up here and I think that it's great that I got to come before 10 or 20 or 30 years had passed and I'd had more ………. in my career, because maybe then I wouldn't tell the story of how I got my first job, or maybe I wouldn't tell the story of how I paid for college,which seems so important right now. 09:13 If there's a takeaway to this talk, I hope it's that we all feel more comfortable acknowledging the power of image in our ………. successes and our perceived failures. 09:25 Thank you. 09:26 (Applause)
ANSWER KEY 1. uncomfortable tension 2. outfit change 3. horrified 4. privileged 5. sweater 6. superficial 7. immutable 8. honest twist 9. genetic lottery 10. legacy 11. femininity 12. cashing out 13. skeptical 14. fashionistas 15. ninja 16. career path 17. back and forth 18. retouch 19. makeup artists 20. post-production 21. except for
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 49
22. pulled over 23. fabulous 24. passionate 25. insecure 26. strike 27. unpack a legacy 28. racial oppression 29. beneficiaries 30. agency 31. perceived
VIETNAMESE TRANSCRIPT
00:12 Xin chào. Tôi là Cameron Russell, và trong khoảng thời gian ngắn ngủi vừa qua, tôi là một người mẫu.Thật ra, trong 10 năm. Và tôi cảm thấy có một áp lực không thoải mái trong phòng vào lúc này bởi vì đáng lẽ ra tôi không nên mặc cái đầm này. (Cười) 00:32 May mắn thay tôi có mang theo một bộ đồ khác. Đây là lần đầu tiên có người thay đồ trên sân khấu của TED vậy nên tôi nghĩ các bạn rất may mắn khi được chứng kiến cảnh này đấy. Nếu như vài phụ nữ cảm thấy rất sợ hãi khi tôi xuất hiện, bạn không phải nói tôi nghe ngay bây giờ đâu, nhưng rồi tôi sẽ biết qua Twitter thôi. (Cười) 00:54 Tôi nhận ra tôi rất là may mắn khi có thể thay đổi những gì bạn nghĩ về tôi trong 10 giây ngắn ngủi.Không phải ai cũng có cơ hội để làm điều này. Đôi giày cao gót này thật là không thoải mái tí nào cả,tôi không định sẽ mang chúng. Phần tệ nhất là tròng cái áo dài tay này qua đầu bởi vì thể nào quí vị cũng cười tôi, vậy nên đừng làm gì hết khi nó ở trên đầu tôi. Xong rồi. 01:22 Tại sao tôi lại làm như vậy? Nó thật là kì cục. Thật ra, hy vọng là nó không đến nỗi kì cục như tấm hình này. Hình ảnh có sức mạnh rất lớn, nhưng nó cũng rất là giả tạo. Tôi vừa mới thay đổi hoàn toàn những gì bạn nghĩ về tôi trong vòng 6 giây. Và trong bức ảnh này, thực ra tôi chưa hề có bạn trai nào trong đời thực. Tôi cảm thấy rất không thoải mái tại thời điểm đấy, và
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 50
nhiếp ảnh gia bảo tôi phài ưỡn lưng và đặt tay lên tóc của anh ta. Và tất nhiên, trừ việc phẫu thuật, hoặc là làn da rám nắng giả tạo mà tôi có hai ngày trước để chụp ảnh, có rất ít những việc mà chúng ta có thể làm để thay đổi vẻ bề ngoài của mình, và vẻ ngoài của mình, mặc dù nó giả tạo và khó thay đổi, nó lại có ảnh hưởng rất lớn đến đời sống của chúng ta. 02:19 Vì thế nên hôm nay, với tôi, không sợ gì hết đồng nghĩa với việc thành thật. Và tôi đứng trên sân khấu này bởi vì tôi là một người mẫu. Tôi đứng trên sân khấu này bởi vì tôi xinh đẹp, một phụ nữ da trắng,và trong ngành người mẫu, chúng tôi gọi đó là một cô gái quyến rũ. Và tôi sẽ trả lời những câu hỏi mà mọi người vẫn luôn hỏi tôi, nhưng với sự thành thật. 02:38 Câu hỏi đầu tiên là, làm thế nào mà tôi trở thành người mẫu? Và tôi luôn luôn nói: "Oh, tôi được phát hiện", nhưng nó chả có ý nghĩa gì cả. Thật ra tôi trở thành người mẫu bởi vì tôi thắng giải xổ số di truyền, và tôi là người được nhận tài sản thừa kế, và có thể các bạn đang thắc mắc tài sản thừa kế gì chứ. Trong những thập kỉ vừa qua, chúng ta đã định nghĩa sắc đẹp không chỉ là khỏe mạnh và trẻ trung và sự cân đối mà chúng ta được lập trình về mặt sinh học để khao khát mà còn là chiều cao, những đường nét thanh mảnh và nữ tính, và da trắng. Đây chính là cái di sản được dựng nên cho tôivà đó là di sản mà tôi kiếm tiền nhờ vào nó. Tôi biết rằng có một vài người trong quý vị đang hoài nghi điểm này, và có thể có một vài người mẫu ăn mặc đẹp như là, "Chờ đã. Naomi. Tyra. Joan Smalls. Liu Wen." Tôi muốn khen ngợi sự am hiểu về người mẫu của các bạn. Rất là ấn tượng. (Cười)Nhưng thật không may tôi phải cho các bạn biết năm 2007, một nghiên cứu sinh tiến sỹ ở đại học New York đã thống kê là tất cả những người mẫu trên sàn diễn, và trong 677 người mẫu được thuê đó chỉ có 27 người, ít hơn 4%, là không phải da trắng. 03:47 Câu hỏi kế tiếp mà mọi người luôn hỏi tôi là: "Em có thể trở thành người mẫu khi em lớn không?" Và câu trả lời đầu tiên của tôi là: "Chị không biết, chị không phụ trách việc tuyển dụng". Nhưng câu trả lời tiếp theo mà tôi thực sự muốn nói với những bé gái đó là: "Tại sao chứ?" Em biết không? Em có thể trở thành bất cứ ai. Bạn có thể trở thành Tổng thống nước Mỹ, hoặc người phát minh ra một Internet tiếp theo, hay là một nhà thơ bác sĩ phẩu thuật tim mạch ninja, sẽ rất tuyệt vời phải không, vì em sẽ là người đầu tiên làm chuyện đó". (Cười)
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 51
Nếu, sau một danh sách thú vị đó, các em vẫn nói rằng: "Không, không, Cameron, em muốn trở thành người mẫu à", lúc đó tôi sẽ nói: "Làm sếp của chị đi". Vì chị không có quyền lực nào cả, còn em có thể là tổng biên tập của tạp chí Vogue ở Mỹ hoặc Tổng giám đốc của H&M, hoặc Steven Meisel tương lai. Nói rằng em muốn được là người mẫu khi em lớn lên giống như nói em muốn trúng vé số khi em trưởng thành vậy. Nó ngoài tầm kiểm soát của em, và nó thật tuyệt, nhưng đó không phải là một con đường sự nghiệp. Tôi sẽ chứng minh cho các bạn -- với 10 năm kinh nghiệm tôi tích lũy được khi làm người mẫu, vì nó không giống với bác sĩ phẫu thuật tim, nên chỉ cần một thời gian ngắn. Nếu nhiếp ảnh gia đứng ở đây còn ánh sáng thì ở kia, giống như là một giao diện tương tác đẹp, và khi khách hàng bảo: "Cameron chúng tôi muốn bức ảnh em đang bước đi", thế là cái chân này đi trước, đẹp và dài, cái tay này thì đánh về sau, còn cái này thì đưa ra trước, đầu thì ở vị trí ba phần tư, và bạn chỉ đơn giản là đi tới đi lui, chỉ cần làm điều đó, và sau đó bạn quay đầu nhìn phía sau, tưởng tượng đó là bạn bè của bạn, 300, 400, 500 lần. (Cười) Giống như thế này đây. (Cười) Hi vọng là nó ít kì cục hơn tấm hình ở giữa Tôi không biết điều gì xảy ra trong lúc đó nữa. 05:14 Thật đáng tiếc sau khi bạn học xong, bạn viết résumé và từng làm một vài việc, bạn không thể nói thêm điều gì nữa, vì nếu bạn nói muốn trở thành Tổng thống Hoa Kỳ nhưng résumé của bạn lại ghi: "Người mẫu đồ lót: 10 năm", người ta sẽ nhìn bạn với ánh mắt khác lạ. 05:27 Câu hỏi tiếp theo mà người ta luôn hỏi tôi: "Có phải tất cả các tấm ảnh đều được chỉnh sửa đúng không?" Đúng vậy đấy, gần như là tất cả các tấm ảnh đều được chỉnh sửa, nhưng đó chỉ là một yếu tố nhỏ trong những việc đang diễn ra. Đây là một trong những tấm ảnh đầu tiên mà tôi từng chụp,cũng là lần đầu tiên tôi chụp ảnh đồ tắm, và lúc đó tôi thậm chí chưa có chu kỳ kinh nguyệt nữa. Tôi biết rằng ta đang đi sâu vào chuyện cá nhân nhưng lúc đó tôi đang là một cô bé. Đây là vẻ ngoài của tôi, chụp cạnh bà của mình trước đó vài tháng. Đây là tôi trong cùng một ngày khi chụp bức ảnh trên.Cô bạn của tôi đã đi cùng tôi. Đây là tôi ở tiệc ngủ (slumber party) vài ngày trước khi chụp ảnh cho Vogue Pháp. Đây là tôi với đội bóng đá trong tạp chí V. Và đây là tôi bây giờ. Tôi mong rằng bạn nhìn ra được -- những bức ảnh trên không phải là hình ảnh của tôi. Đó là những hình ảnh được dựng lên,và nó được dựng nên bởi một nhóm các chuyên gia, những nhà tạo mẫu tóc, những chuyên gia trang điểm, nhiếp ảnh gia, và những nhà
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 52
tạo phong cách và tất cả những người trợ lý của họ, khâu tiền sản xuất, và hậu sản xuất, và họ tạo nên cái này đây. Đó không phải là tôi. 06:21 Câu hỏi kế tiếp mà tôi được nhiều người hỏi là: "Bạn được cho miễn phí cái gì không?" Tôi có rất nhiều đôi giầy cao gót 20cm mà tôi không bao giờ mang, lúc nãy là ngoại lệ, nhưng những thứ miễn phí mà tôi nhận được là những thứ mà tôi có ở ngoài đời thực, và đó là những thứ mà chúng ta không muốn nhắc đến. Tôi lớn lên ở Cambridge, và lần nọ, tôi đến cửa hàng, và tôi đã quên đem theo tiền và họ đã cho tôi miễn phí một cái áo đầm. Khi còn là một thiếu nữ, tôi ngồi xe một người bạn cô ta là một người lái xe rất đáng sợ và cô đã vượt đèn đỏ, chúng tôi bị bắt dừng lại, và tất cả những gì tôi đã làm là nói rằng: "Xin lỗi chú cảnh sát", và chúng tôi đã có thể đi tiếp. Tôi có được những thứ miễn phí đó là nhờ vào vẻ ngoài của tôi, không phải vì tôi là ai và có những người sẵn sàng chi nhiều tiền cho vẻ bề ngoài của họ chứ không phải vì họ là ai. Tôi sống ở New York, và năm vừa rồi, trong 140 ngàn thiếu niên bị bắt và bị lục soát, có 86% là người da đen và người La Tinh, phần lớn là những thiếu niên trẻ. Ở New York, chỉ có 177 ngàn người da đen và người La Tinh, vì vậy đối với họ, câu hỏi không phải là "Tôi có bị bắt không?" mà là "Tôi sẽ bị bắt bao nhiêu lần và khi nào?" Khi tôi chuẩn bị cho buổi nói chuyện này, Tôi phát hiện rằng 53% những cô bé 13 tuổi ở Mỹ không thích cơ thể của mình, và con số này lên đến 78% khi họ 17 tuổi. 07:33 Câu hỏi cuối cùng mà người ta hỏi tôi là: "Cảm giác thế nào khi được là người mẫu?" Tôi nghĩ rằng cái họ muốn được nghe là "Nếu bạn gầy hơn một chút, và tóc bạn óng ả hơn, bạn sẽ rất hạnh phúc và sung sướng". Còn khi chúng tôi ở sau cánh gà, chúng tôi đưa ra câu trả lời đại loại như là: "Thật là tuyệt vời khi đi du lịch, và làm việc với những người sáng tạo, đầy cảm hứng và nhiệt huyết". Và những điều đó là sự thật, nhưng đó chỉ là một nửa thôi, vì điều mà chúng tôi không bao giờ nói ra trước ống kính, điều mà tôi không bao giờ nói trước ống kính, là: "Tôi bất an". Tôi bất an vì tôi phải suy nghĩ về hình ảnh của tôi mỗi ngày. Và các bạn có bao giờ tự hỏi chính mình "Nếu đùi mình thon hơn và tóc mình óng ả hơn, vậy mình sẽ hạnh phúc hơn không?" Bạn chỉ cần gặp gỡ một nhóm người mẫu, vì họ có đôi chân thon nhất, bộ tóc óng ả nhất và mặc những bộ đồ đẹp nhất, và họ có thể là những người phụ nữ bất an nhất trên hành tinh này.
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 53
08:28 Khi tôi viết bài phát biểu này, tôi cảm thấy rất khó khăn để tìm ra sự cân bằng thật sự, vì một mặt, tôi cảm thấy rất không thoải mái khi đến đây để nói "Tôi có được tất cả những thứ này vì tôi được thần may mắn phù hộ," và cũng cảm thấy thực sự khó chịu để tiếp theo với câu "nhưng nó luôn không làm cho tôi hạnh phúc". Nhưng chủ yếu là thật khó mà tháo tung một di sản về giới tính và vấn đề sắc tộc trong khi tôi là một trong những người hưởng lợi lớn nhất. Nhưng tôi cũng là vui mừng và vinh dự lên đây tôi nghĩ rằng nó là may mắn là tôi đã đến trước khi 10, 20 hay 30 năm trôi qua và tôi đã từng làm việc với nhiều công ty trong sự nghiệp của mình, bởi vì khi đó tôi có thể sẽ không thể kể chuyện làm thế nào tôi có công việc đầu tiên, hay có lẽ tôi sẽ không nói ra chuyện về làm thế nào tôi có tiền đóng học phí, mà có vẻ quan trọng như vậy ngay lúc này. 09:13 Nếu có một điều gì đọng lại trong buổi trò chuyện này, tôi hy vọng nó là tất cả chúng ta đều cảm thấy thoải mái hơn khi thừa nhận sức mạnh của hình ảnh trong nhận thức về thành công và thất bại của chúng ta. 09:25 Cảm ơn các bạn. (Vỗ tay)
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 54
SIMON SINEK How great leaders inspire action 00:12 How do you explain when things don't go as we assume? Or better, how do you explain when others are able to achieve things that seem to defy all of the…………..? For example: Why is Apple so innovative? Year after year, after year, they're more innovative than all their competition. And yet, they're just a computer company. They're just like everyone else. They have the same access to the same talent, the same agencies, the same………………., the same media. Then why is it that they seem to have something different? Why is it that Martin Luther King led the Civil Rights Movement?He wasn't the only man who suffered in pre-civil rights America, and he certainly wasn't the only great orator of the day. Why him? And why is it that the Wright brothers were able to figure out controlled, powered man flight when there were certainly other teams who were better…………….., better funded --and they didn't achieve powered man flight, and the Wright brothers beat them to it. There's something else at play here. 01:17 About three and a half years ago, I made a discovery. And this discovery …………….. changed my view on how I thought the world worked, and it even profoundly changed the way in which I operate in it.As it turns out, there's a………………... As it turns out, all the great inspiring leaders and organizations in the world, whether it's Apple or Martin Luther King or the Wright brothers, they all think, act and communicate the exact same way. And it's the complete opposite to everyone else. All I did was codify it, and it's probably the world's simplest idea. I call it the………………... 02:08
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 55
Why? How? What? This little idea explains why some organizations and some leaders are able to ……………. where others aren't. Let me define the terms really quickly. Every single person, every single organization on the planet knows what they do, 100 percent. Some know how they do it, whether you call it your ………….value proposition or your proprietary process or your……. But very, very few people or organizations know why they do what they do. And by "why" I don't mean "to…………." That's a result. It's always a result. By "why," I mean: What's your purpose? What's your cause? What's your belief? Why does your organization exist? Why do you get out of bed in the morning? And why should anyone care? As a result, the way we think, we act, the way we communicate is from the outside in, it's obvious. We go from the clearest thing to the fuzziest thing.But the inspired leaders and the inspired organizations -- regardless of their size, regardless of their industry -- all think, act and communicate from the………..
03:14 Let me give you an example. I use Apple because they're easy to understand and everybody gets it. If Apple were like everyone else, a …………..from them might sound like this: "We make great computers. They're……………, simple to use and………….. Want to buy one?" "Meh."That's how most of us communicate. That's how most marketing and sales are done, that's how we communicate……….. We say what we do, we say how we're different or better and we expect some sort of a behavior, a purchase, a vote, something like that. Here's our new……………: We have the best lawyers with the biggest clients, we always perform for our clients. Here's our new car: It gets great gas mileage, it has leather seats. Buy our car. But it's uninspiring. 04:00 Here's how Apple actually communicates. "Everything we do, we believe in challenging the status quo. We believe in thinking differently. The way we challenge the status quo is by making our products beautifully designed, simple to use and user friendly. We just happen to make great computers. Want to buy one?" Totally different, right? You're ready to buy a computer from me. I just ………… the order of the information. What it proves to us is that people don't buy what you do;people buy why you do it.
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 56
04:36 This explains why every single person in this room is perfectly comfortable buying a computer from Apple. But we're also perfectly comfortable buying an MP3 player from Apple, or a phone from Apple,or a DVR from Apple. As I said before, Apple's just a computer company. Nothing ……….. them structurally from any of their competitors. Their competitors are equally qualified to make all of these products. In fact, they tried. A few years ago, Gateway came out with flat-screen TVs. They're eminently qualified to make flat-screen TVs. They've been making ………… for years.Nobody bought one. Dell came out with MP3 players and PDAs, and they make great quality products, and they can make ……………… products -and nobody bought one. In fact, talking about it now, we can't even imagine buying an MP3 player from Dell. Why would you buy one from a computer company? But we do it every day. People don't buy what you do; they buy why you do it. The goal is not to do business with everybody who needs what you have. The goal is to do business with people who believe what you believe.
05:47 Here's the best part: None of what I'm telling you is my opinion. It's all grounded in the tenets of biology. Not……….., biology. If you look at a ……….. of the human brain, from the top down, the human brain is actually broken into three major components that correlate perfectly with the golden circle. Our newest brain, our Homo sapien brain, our neocortex, corresponds with the "what" level. The neocortex is responsible for all of our rational and …………. and language.The middle two sections make up our limbic brains, and our limbic brains are responsible for all of our feelings, like trust and loyalty. It's also responsible for all human behavior, all……….., and it has no capacity for language.
06:35 In other words, when we communicate from the outside in, yes, people can understand vast amounts of complicated information like features and benefits and facts and figures. It just doesn't drive behavior. When we can communicate from the inside out, we're talking directly to the part of the brainthat controls behavior, and then we allow people to …………it with the
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 57
……….. we say and do. This is where gut decisions come from. Sometimes you can give somebody all the facts and figures, and they say, "I know what all the facts and details say, but it just doesn't feel right." Why would we use that verb, it doesn't "feel" right? Because the part of the brain that controls decision-making doesn't control language. The best we can muster up is, "I don't know. It just doesn't feel right." Or sometimes you say you're leading with your heart or soul. I hate to break it to you, those aren't other body parts controlling your behavior. It's all happening here in your limbic brain, the part of the brain that controls decision-making and not language. 07:30 But if you don't know why you do what you do, and people respond to why you do what you do, then how will you ever get people to vote for you, or buy something from you, or, more importantly, be loyal and want to be a part of what it is that you do. The goal is not just to sell to people who need what you have; the goal is to sell to people who believe what you believe. The goal is not just to hire people who need a job; it's to hire people who believe what you believe. I always say that, you know,if you hire people just because they can do a job, they'll work for your money, but if they believe what you believe, they'll work for you with…………... Nowhere else is there a better example than with the Wright brothers. 08:14 Most people don't know about Samuel Pierpont Langley. And back in the early 20th century, the ……….. of powered man flight was like the dot com of the day. Everybody was trying it. And Samuel Pierpont Langley had, what we assume, to be the…………... Even now, you ask people,"Why did your product or why did your company fail?" and people always give you the same permutation of the same three things: under-capitalized, the wrong people, bad market conditions.It's always the same three things, so let's explore that. Samuel Pierpont Langley was given …………. by the War Department to figure out this………….. Money was no problem. He held a seat at Harvard and worked at the Smithsonian and was extremely well-connected; he knew all the ………… of the day. He hired the best minds money could find and the market conditions were fantastic. The New York Times followed him around everywhere, and everyone was rooting for Langley. Then how come we've never heard of Samuel Pierpont Langley?
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 58
09:16 A few hundred miles away in Dayton, Ohio, Orville and Wilbur Wright, they had none of what we consider to be the recipe for success. They had no money; they paid for their dream with the proceeds from their bicycle shop. Not a single person on the Wright brothers' team had a college education, not even Orville or Wilbur. And The New York Times followed them around nowhere.
09:38 The difference was, Orville and Wilbur were ………. by a……….., by a purpose, by a belief. They believed that if they could figure out this flying machine, it'll change the course of the world. Samuel Pierpont Langley was different. He wanted to be rich, and he wanted to be famous. He was in pursuit of the result. He was in……………. And lo and behold, look what happened. The people who believed in the Wright brothers' dream worked with them with blood and sweat and tears. The others just worked for the………….. They tell stories of how every time the Wright brothers went out,they would have to take five sets of parts, because that's how many times they would crash before supper. 10:20 And, eventually, on…………….., the Wright brothers took flight, and no one was there to even experience it. We found out about it a few days later. And further proof that Langley was motivated by the wrong thing: the day the Wright brothers took flight, he quit. He could have said,"That's an amazing discovery, guys, and I will improve upon your technology," but he didn't. He wasn't first, he didn't get rich, he didn't get famous, so he quit. 10:51 People don't buy what you do; they buy why you do it. If you talk about what you believe, you will attract those who believe what you believe. 10:58 But why is it important to attract those who believe what you believe? Something called the law of …………..of innovation, if you don't know the law, you know the terminology. The first 2.5% of our population are our innovators. The next ……….. of our population are our early adopters. The next 34% are your early majority, your late majority and your laggards.
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 59
The only reason these people buy ………..phones is because you can't buy rotary phones anymore.
11:29 (Laughter) 11:30 We all sit at various places at various times on this scale, but what the law of diffusion of innovation tells us is that if you want …………. or mass-market acceptance of an idea, you cannot have it until you achieve this ………… between 15 and 18 percent…………….., and then the system tips. I love asking businesses, "What's your conversion on new business?" They love to tell you, "It's about 10 percent," proudly. Well, you can trip over 10% of the customers. We all have about 10% who just "get it." That's how we describe them, right? That's like that………. , "Oh, they just get it." 12:06 The problem is: How do you find the ones that get it before doing business versus the ones who don't get it? So it's this here, this little gap that you have to close, as Jeffrey Moore calls it, "Crossing the Chasm" -- because, you see, the early majority will not try something until someone else has tried it first. And these guys, the innovators and the early adopters, they're comfortable making those gut decisions. They're more comfortable making those …………. decisions that are driven by what they believe about the world and not just what product is available. These are the people who stood in line for six hours to buy an iPhone when they first came out, when you could have bought one off the shelf the next week. These are the people who spent ……….. on flat-screen TVs when they first came out, even though the technology was substandard. And, by the way, they didn't do it because the technology was so great; they did it for themselves. It's because they wanted to be first. People don't buy what you do; they buy why you do it and what you do simply proves what you believe. In fact, people will do the things that prove what they believe. The reason that person bought the iPhone in the first six hours, …………. for six hours, was because of what they believed about the world, and how they wanted everybody to see them: they were first. People don't buy what you do; they buy why you do it.
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 60
13:27 So let me give you a famous example, a famous failure and a famous success of the law of diffusion of innovation. First, the famous failure. It's a commercial example. As we said before, the recipe for success is money and the right people and the right market conditions. You should have success then. Look at TiVo. From the time TiVo came out about eight or nine years ago to this current day,they are the single highest-quality product on the market, hands down, there is no …….. They were extremely well-funded. Market conditions were fantastic. I mean, we use TiVo as verb. I TiVo stuff on my piece-of-junk Time Warner DVR all the time. 14:06 (Laughter) 14:08 But TiVo's a…………….. They've never made money. And when they went IPO, their stock was at about 30 or 40 dollars and then plummeted, and it's never traded above 10. In fact, I don't think it's even traded above six, except for a couple of little spikes. 14:23 Because you see, when TiVo launched their product, they told us all what they had. They said, "We have a product that pauses live TV, skips commercials, ……….. live TV and memorizes your viewing habits without you even asking." And the cynical majority said, "We don't believe you. We don't need it. We don't like it. You're scaring us." 14:48 What if they had said, "If you're the kind of person who likes to have total control over every aspect of your life, boy, do we have a product for you. It pauses live TV, skips commercials, memorizes your viewing habits, etc., etc." People don't buy what you do; they buy why you do it, and what you do simply serves as the proof of what you believe. 15:12 Now let me give you a successful example of the law of diffusion of innovation. In the summer of 1963, ………… people showed up on the mall in Washington to hear Dr. King speak. They sent out no invitations, and there was no website to check the date. How do you do that? Well, Dr. King wasn't the only man in America who was a great orator. He wasn't the only man in America who suffered in a pre-civil rights America. In fact, some of his ideas were bad. But
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 61
he had a gift. He didn't go around telling people what needed to change in America. He went around and told people what he believed."I believe, I believe, I believe," he told people. And people who believed what he believed took his cause, and they made it their own, and they told people. And some of those people created structures to get the word out to even more people. And lo and……….., 250,000 people showed upon the right day at the right time to hear him speak. 16:16 How many of them showed up for him? Zero. They showed up for themselves. It's what they believed about America that got them to travel in a bus for eight hours to stand in the sun in Washington in the middle of August. It's what they believed, and it wasn't about black versus white: 25% of the audience was white. 16:39 Dr. King believed that there are two types of laws in this world: those that are made by a higher authority and those that are made by men. And not until all the laws that are made by men are consistent with the laws made by the higher authority will we live in a just world. It just so happened that the ………… Movement was the perfect thing to help him bring his cause to life. We followed, not for him, but for ourselves. By the way, he gave the "I have a dream" speech, not the "I have a plan" speech. 1. assumptions 2. consultants 3. qualified 4. profoundly 5. pattern 6. golden circle 7. inspire 8. differentiated 9. USP 10. make a profit 11. inside out 12. marketing message 13. beautifully designed 14. user friendly 15. interpersonally 16. law firm 17. reversed
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 62
18. distinguishes 19. flat-screen monitors 20. perfectly well-designed 21. psychology 22. cross-section 23. analytical thought 24. decision-making 25. rationalize 26. tangible things 27. blood and sweat and tears 28. pursuit 29. recipe for success 30. 50,000 dollars 31. flying machine 32. big minds 33. driven 34. cause 35. pursuit of the riches 36. paycheck 37. December 17th, 1903 38. Diffusion 39. 13.5% 40. touch-tone 41. mass-market success 42. tipping point 43. market penetration 44. gut feeling 45. intuitive 46. 40,000 dollars 47. stood in line 48. dispute 49. commercial failure 50. rewinds 51. 250,000 52. Behold 53. Civil Rights 54. 12-point 55. authority
17:08 (Laughter)
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 63
17:11 Listen to politicians now, with their comprehensive …………. plans. They're not inspiring anybody.Because there are leaders and there are those who lead. Leaders hold a position of power or…………., but those who lead inspire us. Whether they're individuals or organizations, we follow those who lead, not because we have to, but because we want to. We follow those who lead, not for them, but for ourselves. And it's those who start with "why" that have the ability to inspire those around them or find others who inspire them. 17:53 Thank you very much. 17:54 (Applause)
Vietnamese Translated by Le Vu Reviewed by Ha Tran 00:12 Bạn giải thích như thế nào khi mọi việc không tiến triển như mong muốn? Dễ hiểu hơn, bạn giải thích như thế nào khi những người khác có thể đạt được những thứ dường như cưỡng lại mọi giả định? Ví dụ: Tại sao Apple lại quá sáng tạo? Năm này qua năm khác, họ sáng tạo nhiều hơn tất cả những đối thủ của mình. Và vâng, họ chỉ là một công ty máy tính. Họ cũng chỉ như những người khác. Họ cũng cùng khả năng tiếp cận với cùng những tài năng, cùng các nhà môi giới, cùng các cố vấn và cùng phương tiện truyền thông. Vậy tại sao họ có vẻ như có gì đó khác? Tại sao rằng Martin Luther Kingdẫn đầu Phong Trào Quyền Công Dân? Ông không phải là người duy nhất chịu khổ trong thời kỳ tiền quyền công dân của Mỹ trước đây. Và ông ta chắc chắn không phải nhà hùng biện tuyệt vời duy nhất thời đấy. Tại sao lại là ông ấy? Và tại sao mà anh em nhà Wright có khả năng nghĩ ra chuyến bay có người lái khi mà ở đây chắc chắn có những nhóm nghiên cứu khác trình độ cao hơn, được tài trợ nhiều hơn, và họ không đạt được những chuyến bay do người điều khiển, và anh em nhà Wright đã hạ ngục họ trên chiến trường này. Ở đây có thứ gì khác ở đây. 01:17
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 64
Khoảng ba năm rưỡi trước đây Tôi đa khám phá ra, và khám phá này đã thay đổi một cách sâu sắcquan điểm của tôi về cái cách mà thế giới hoạt động. Và nó thậm chí thay đổi hoàn toàn cái cách màtôi hoạt động trong đó. Và nó cho thấy -- ở đây có một dạng -- mà tất cả các nhà lãnh đạo vĩ đại và truyền cảm và những tổ chức trên thế giới, cho dù nó là Apple, hay Martin Luther King và anh em nhà Wright họ đều nghĩ, hành động và giao tiếp chính xác cùng một cách. Và nó hoàn toàn đối lập với với những người khác Tất cả những gì tôi làm là hệ thống hóa nó. Và nó hầu như chắc chắn là ý tưởng đơn giản nhất thế giới. Tôi gọi nó là Vòng Tròn Vàng. 02:07 Tại sao? Như thế nào? Cái gì? Cái ý tưởng nhỏ đó giải thích tại sao một vài tổ chức và vài nhà lãnh đạo có khả năng truyền cảm hứng trong khi những người khác thì không Để tôi định nghĩa nó thật nhanh. Mỗi một cá nhân, một tổ chức trên hành tinh này biết họ nên làm gì, 100 phần trăm. Một vài biết nên làm nó như thế nào, chò dù bạn goi nó là kế hoạch khác biệt về giá trị của bạn hay sự tiến trình độc quyền của bạn hay đặc trưng riêng của bạn (USP) Nhưng rất, rất ít người hay tổ chức biết tại sao họ làm điều mà họ làm. Và khi nói "Tại sao" tôi không có ý nói đến ''tạo ra lợi nhuận." Đó là kết quả. Nó luôn luôn là kết quả. Khi nói "tại sao" thì ý tôi là: Mục đích của bạn là gì? Nguyên nhân gì thúc đẩy bạn? Niềm tin của bạn là gì? Tại sao tổ chức của bạn là tồn tại? Tại sao bạn lại thức dây khỏi giường vào buổi sáng? Và tại sao mọi người lại phải quan tâm? Vâng, như là cái kết quả, cách mà chúng ta nghĩ, cách mà chúng ta hành động, Cách mà chúng ta giao tiếp là dạng từ bên ngoài vào. Nó rõ ràng. Chúng ta đi từ thứ rõ ràng nhất cho đến thứ mờ nhạt nhất. Nhưng những nhà lãnh đạo đầy cảm hứng Và những tổ chức đầy cảm hứng, bất kể ở quy mô và lĩnh vực nào, tất cả đều nghĩ, hành động và giao tiếp từ bên trong ra. 03:13 Để tôi cho bạn một ví dụ. Tôi dùng Apple bởi vì nó dễ hiểu và mọi người hiểu nó. Nếu Apple giống như những người khác, thông điệp marketing từ họ có lẽ nghe như thế này. "Chúng tôi làm những máy tính tuyệt vời. Chúng được thiết kế đẹp, sử dụng đơn giản và thân thiện với người dùng. Muốn mua một cái chứ?" Nei. Và đó là cách mà đa phần trong chúng ta giao tiếp. Đó là cách mà đa phần marketing và những cuộc buôn bán đã được thực hiện. Và đó là cách mà hầu hết chúng ta giao tiếp một cách thân mật với nhau. Chúng ta nói cái chúng ta làm, chúng ta nói cách chúng ta khác biệt như thế nào và tốt hơn như thế nào và chúng ta mong đợi
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 65
những dạng như hành vi, mua hàng, bầu chọn, hay thứ gì đó như thế. Đây là hãng luật mới của chúng tôi. Chúng tôi có những luật sư tốt nhất với những khách hàng bự nhất. Chúng tôi luôn làm việc vì khách hàng. Đây là chiếc xe mới của chúng tôi. Nó có đồng hồ đo nhiên liệu tuyệt vời và ghế bọc da. Hãy mua xe của chúng tôi. Nhưng nó chẳng gây cảm hứng gì cả. 04:00 Đây là cách Apple thực sự giao tiếp. "Mọi thứ chúng tôi làm, chúng tôi tin tưởng vào việc thử thách tình trạng hiện tại. Chúng tôi tin tưởng vào việc nghĩ một cách khác biệt. Cách mà chúng tôi thử thách tình trạng hiện tại là bằng cách làm những sản phẩm của mình được thiết kế tuyệt đẹp, đơn giản sử dụng và thân thiệt với người dùng. Chúng tôi tình cờ làm được những chiếc máy tính tuyệt vời. Muốn mua 1 cái chứ?" Hoàn toàn khác biệt đúng không? Tôi sẵn sàng để mua một chiếc máy tính từ mình. Tất cả những gì tôi làm đảo ngược thứ tự của thông tin. Cái mà nó chứng tỏ cho chúng ta làm người ta không những thứ bạn làm, họ mua cái mà tại sao bạn làm nó. Người ta không mua cái bạn làm, họ mua lý do mà bạn làm nó. 04:36 Nó giải thích tại sao mỗi một con người trong căn phòng này hoàn toàn thoải mái để mua máy tính từ Apple. Nhưng chúng ta cũng hoàn toàn thoải mái mua những chiếc máy MP3 từ Apple, hay điện thoại từ Apple, hay DVR từ Apple. Nhưng, như tôi nói từ trước, Apple chỉ là một công ty máy tính. Ở đây không có gì phân biệt họ về mặt cấu trúc với bất cứ các đối thủ nào. Những đối thủ của họ đều cân xứng về khả năng để làm tất cả những sản phẩm này. thực tế, họ đã thử. Vài năm trước đây, Gateway giới thiệu TV màn hình phẳng. Họ đủ khả năng để làm những TV màn hình phẳng. Họ đã làm màn hình máy tính phẳng hàng năm trời. Không ai mua cả. Dell giới thiệt máy nghe nhạc MP3 và PDA Và họ làm những sản phẩm chất lượng tuyệt vời. Và họ có thể làm những sản phẩm thiết kế tuyệt vời. Và không ai mua cả. Thực tế, nói về nó bây giờ, chúng ta thậm chí không thể tưởng tượngmua một máy MP3 từ Dell. Tại sao bạn lại mua máy MP3 từ một công ty máy tính? Nhưng chúng ta làm thế mỗi ngày. Người ta không mua cái bạn làm, họ mua lý do mà bạn làm nó. Mục tiêu không phải là làm kinh doanh với mọi người cần cái mà bạn có. Mục tiêu là làm kinh doanh với những ai tin vào cái mà bạn tin tưởng. Đây là phần hay nhất. 05:49
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 66
Không có gì tôi nói là ý kiến của tôi. Tất cả đều dựa trên những căn cứ sinh học. Không phải tâm lý học, sinh học. Nếu bạn nhìn vào mặt cắt ngang của não người, từ trên xuống, Cái mà bạn thấy là não người thật sự chia ra thành ba bộ phận chính mà tương quan hoàn hảo với vòng tròn vàng. Phần não sớm nhất của chúng ta, não homo sapien não neocortex tương quan với mức độ "Cái gì" Phần não neocortex mới chịu trách nhiệm cho tất cả những suy nghĩ phân tích và lý trí và ngôn ngữ. Phần thứ hai ở giữa được tạo bởi não limbic Và não limbic của chúng ta chịu trách nhiệm về tất cả những cảm xúc của chúng ta, giống như sự tin tưởng và lòng trung thành. Nó cũng chịu trách nhiệm cho tất cả hành vi của con người, tất cả những quyết định, và nó không có chỗ cho ngôn ngữ. 06:35 Nói một cách khác, khi chúng ta giao tiếp từ ngoài vào, vâng, con người có thể hiểu một lượng lớn những thông tin phức tạp như điểm đặc trưng và lợi ích và sự kiện và con số Nó chỉ không điều khiển hành vi. Khi chúng ta có thể giao tiếp từ trong ra ngoài, chúng ta nói chuyện trực tiếp với phần của nảo mà điều khiển hành vi, và kế đến chúng ta cho phép người ta hợp lý hóa nó với những thứ hữu hình mà chúng ta nói và làm. Đó là nơi khởi nguồn cho những quyết định sáng suốt. Bạn biết đó, đôi khi bạn có thể đưa cho ai đó tất cả các sự kiện và con số, và họ nói, "Tôi biết tất cả những sự kiện và chi tiết nói về cái gì, nhưng chỉ không cảm thấy đúng." Tại sao chúng ta sử dụng động từ, "không cảm thấy" đúng? Bởi vì phần của não mà điều khiển sự quyết định, không điều khiển ngôn ngữ. Và điều tốt nhất mà chúng ta có thể tập hợp lại được là, "Tôi không biết, nó chỉ không cảm thấy đúng." Hay đôi khi bạn nói bạn đang lãnh đạo bằng trái tim mình, hay bạn đang lãnh đạo bằng bằng tâm hồn. Chà, tôi ghét phải giải thích nó cho bạn, những thứ đó không phải những bộ phận khác trên cơ thể bạn điều khiển hành vi của bạn. Tất cả nó đang diễn ra ở đây trong não limbic của bạn, phần của não mà điều khiển sự đưa ra quyết định và không phải là ngôn ngữ. 07:29 Nhưng nếu bạn không biết tại sao bạn làm cái mà bạn làm, và người ta trả lời cho tại sao bạn làm thứ mà bạn làm, kế tiếp làm thế nào mà bạn có thể có ai đó để mà bầu cho bạn, hay mua gì đó từ bạn, hay, quan trong hơn, là trung thành với bạn và muốn là một phần của cái mà bạn làm. Lần nữa, mục tiêu không chỉ là bán cho những người mà họ cần cái mà bạn có; mục tiêu là bán cho những người mà họ tin vào cái mà bạn tin. Mục tiêu không chỉ là thuê người ta
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 67
người mà cần công việc; nó là thuê người mà họ tin vào cái mà bạn tin. Tôi luôn nói thế, bạn biết đấy, nếu như bạn thuê người chỉ vì họ có thể làm việc, họ sẽ làm vì tiền của bạn, nhưng nếu bạn thuê người mà họ tin vào cái mà bạn tin, họ sẽ làm cho bạn với máu, mồ hôi và nước mắt. Và không ở đâu khác ngoài ở đây có ví dụ tốt hơn với anh em nhà Wright. 08:14 Hầu hết mọi người không biết về Samuel Pierpont Langley. Và quay lại đầu thế kỷ 20, theo đuổi các chuyến bay điều khiển bằng con người giống như thời kỳ bùng nổ công nghệ thông tin ngày nay. Mọi người đang thử nó. Và Samuel Pierpont Langley có, cái mà chúng ta giả định, công thức cho sự thành công. Ý tôi là, thậm chí bây giờ, bạn hỏi người ta, "Tại sao sản phẩm của bạn hay tại sao công ty bạn lại thất bại?" và người ta sẽ luôn cho bạn cùng hoán vị của cùng 3 thứ sau: nguồn đầu tư không đủ, nhân sự yếu kém, điều kiện thị trường xấu. Nó luôn luôn là vì 3 điều đó, vậy hãy cùng xem xét nó. Samuel Pierpont Langley được chi 50,000 đô la bởi Sở Tham Chiến để chế tạo ra chiếc máy bay. Tiền đã không là vấn đề. Ông ta có chiếc ghế tại Harvard và đã làm việc tại Smithsonian và có những mối quan hệ cực kỳ tốt. Ông ta biết tất cả những người tài thời đấy. Ông ta thuê những người giỏi nhất tiền có thể tìm được. Và điều kiện thị trường rất ư là tuyệt vời. Báo New York Times theo ông ta mọi nơi. Và mọi người chầu chật đợi Langley. Vậy làm thế nào mà bạn chưa từng nghe về Samuel pierpont Langley? 09:15 Và vài trăm dặm cách đó tại Dayton Ohio, Orville và Wibur Wright Họ không có bất cứ cái gì mà chúng ta cho là công thức của sự thành công Họ không có tiền. Họ trả cho giấc mơ của mình bằng số tiền thu được từ cửa hàng xe đạp. Không bất cứ ai trong đội của anh em nhà Wright có bằng đại học, thậm chí cả Orville và Willbur. Và báo New York Times không theo họ bất cứ đâu. Sự khác biết là, Orville và Wilbur được thúc đẩy bởi một nguyên nhân, bởi một mục đích và bởi một niềm tin. Họ tin rằng nếu họ có thể nghĩ ra được cỗ máy bay, nó có thế thay đổi diễn biến của thế giới. Samuel Pierpont Langley thì khác. Ông ta muốn giàu, và ông ta muốn được nổi tiếng. Ông ta đã theo đuổi kết quả. Ông đã theo đuổi sự giàu có. Và xem chuyện gì đã xảy ra. Người mà họ tin vào giấc mơ anh em nhà Wright, làm việc với họ bằng máu, mồ hôi, và nước mắt. Những người khác chỉ làm việc cho tiền lương. Và họ kể những
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 68
câu chuyện về mỗi lần mà anh em nhà Wright đi ra, họ sẽ phải lấy 5 bộ cấu kiện, bởi vì đó là số lần mà họ thất bại trước khi họ trở thành siêu anh hùng. 10:20 Và, tình cờ, vào ngày 17 tháng 12, 1903, Anh em nhà Wright đã bay, và không ai ở đó thậm chí trải nghiệm nó. Chúng ta biết về nó vài ngày sau. Và những bằng chứng cho thấy Langley đã được thúc đẩy bởi những điều sai, cái ngày mà anh em nhà Wright bay lên, ông ta bỏ cuộc. Ông ta có thể đã nói, "Đó là một khám phá tuyệt vời, các anh, và tôi sẽ cải thiện hơn công nghệ của các anh," nhưng ông ta đã không Ông ta không là người đầu tiên phát minh ra, cho nên ông cũng không giàu lên,cũng không nổi tiếng thêm, vì thế ông ta bỏ cuộc. 10:50 Người ta không mua cái bạn làm, họ mua lý do mà bạn làm nó. Và nếu tôi nói về cái mà tin tưởngbạn sẽ thu hút những ai tin cái mà bạn tin. Nhưng tại sao nó lại quan trọng thu hút những ai tin cái mà bạn tin? Mọi thứ gọi là quy luật phổ biến của sự cải tiến. Và nếu như bạn không biết về luật, bạn chắc chắn phải biết thuật ngữ này. 2.5% đầu tiên của dân số thế giới là những người tiên phong đi tìm cái mới. 13.5% kế tiếp của dân số thế giới là những người sớm chấp nhận. Và 34% kế tiếp phần đa số. Đa phần những người đến sau và những người cuối cùng. Cái lý do duy nhất những người này mua điện thoại cảm ứng là bởi vì họ không thể mua điện thoại quay số được nữa. 11:28 (Cười) 11:30 Chúng ta đều đứng ở những nơi khác nhau vào những thời điểm khác nhau trong tỷ lệ này, nhưng cái mà quy luật phổ biển của sự cái tiến này muốn nói với chúng ta là nếu như bạn muốn thành công trên thị trường đại trà hay sự chấp nhận của thị trường đại trà về cái ý tưởng, Bạn không thể có nócho đến khi bạn đạt được đến điểm nút này khoảng 15 đến 18 phần trăm thị phần. Và kế đến là các đỉnh hệ thống. Và tôi thích hỏi về công việc kinh doanh, " Tỉ lệ hối đoái của bạn trong lần kinh doanh mới là bao nhiêu?" Và họ thích trả lời bạn một cách hãnh diện, "Oh, nó khoảng 10 phần trăm" Chà, Bạn có thể nắm 10 phần trăm khách hàng. Tất cả mà bạn có chỉ là 10 phần trăm của những ai chỉ "hiểu nó." Đó là cách mà chúng ta mô tả họ, đúng chứ. Nó giống như là cảm giác trong bụng, "Chà, họ chỉ mới hiểu nó." Vấn đề là: Làm cách nào
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 69
bạn tìm được người hiểu nó trước khi bạn làm kinh doanh với họ so với những người không hiểu được nó? Vậy nó ở đây, cái khoảng cách nhỏ này, mà bạn phải tiến gần lại, như Jeffrey Moore gọi nó là "vược qua vực thẳm." Bạn thấy đấy, bởi vì đa phần đầu tiên sẽ không thử thứ gì đó cho đến khi có ai đó đã thử nó trước. Và những gã này, những người tiên phong và những người chấp nhận sớm, họ cảm thấy thoải mái làm những quyết định quyết tâm đó. Họ thoải mái hơn khi đưa ra những quyết định trực quan được dẫn dắt bởi cái mà họ tin về thế giới và không chỉ là giá trị sản phẩm. 12:38 Đó là những người xếp hàng khoảng sáu tiếng đồng hồ để mua iPhone khi chúng vừa ra mắt, khi bạn có thể đi đến cửa hàng tuần sau và mua một cái trên kệ. Có những người chi 40,000 đô la cho TV màn hình phẳng khi chúng vừa được giới thiệu, thậm chí công nghệ dưới mức tiêu chuẩn. Và, tiện thể, họ không làm điều đó bởi vì công nghệ quá tuyệt vời. Họ làm cho chính bản thân họ. Nó bởi vì họ muốn là đầu tiên. Người ta không mua cái mà bạn làm, họ mua tại sao bạn làm nó. Và cái bạn làm đơn giản chúng minh cái mà bạn tin. Thực tế, người ta sẽ làm những thứ mà chúng minh được cái mà họ tin. Lý do mà người ta mua iPhone trong 6 giờ đầu tiên, xếp hàng trong 6 tiếng đồng hồ, là bởi vì họ tin về thế giới, và cái cách họ muốn mọi người nhìn họ. Họ là đầu tiên. Người ta không mua cái bạn làm, họ mua lý do mà bạn làm nó. 13:27 Vậy để tôi đưa cho bạn một ví dụ nổi tiếng, một thất bạn nổi tiếng và một thành công nổi tiếng của cái quy luật phổ biến của sự cải tiến. Đầu tiên là thất bại nổi tiếng. Nó là ví dụ mang tính thương mại.Như mà chúng ta nói vài giây trước đây, Công thức cho sự thành công là tiền và đúng người mua và đúng điều kiện thị trường. Đúng, bạn sẽ có thành công đó. Nhìn vào TiVO Từ thời điểm TiVo ra đời, vào khoảng 8 hay 9 năm trước, cho đến ngày hôm nay, Họ là sản phẩm chất lượng tốt nhất và duy nhất trên thị trường, bỏ tay xuống, không có tranh cãi nhé. Họ được tài trợ vô cùng tốt. Điều kiện thị trường rất ư hoàn hảo. Ý tôi là, chúng ta dùng TiVo như là động từ Tôi TiVo những thứ tạp nham của mình trên cái máy chiếu phim Time Warmer liên tục. 14:08
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 70
Nhưng TiVo là một thất bại thương mại. Họ chưa từng làm ra tiền. Và khi họ đến với IPO cổ phiếu có họ vào khoảng 30 hay 40 đô la Và sau đó xuống dốc và nó chưa từng được giao dịch trên 10. Thực tế, tôi chưa từng thấy nó được giao dịch trên 6, trừ đôi lần tăng đột ngột nhẹ. Bởi vì như bạn thấy đó, khi TiVo giới thiệu sản phẩm của họ, họ nói cho chúng ta tất cả những cái mà họ có. Họ bảo, chúng tôi có sản phẩm mà có thể dừng chương trình trực tiếp, tua qua quảng cáo, tua lại chương trình trực tiếp và nhớ những thói quen xem của bạn thậm chí bạn chưa từng hỏi." Và phần lớn hoài nghi nói,"Chúng tôi không tin anh. Chúng tôi không cần nó. Chúng tôi không thích nó. Anh đang dọa chúng tôi." Nếu như nếu họ nói, "Nếu như bạn là người mà thích có được toàn quyền điều khiển mọi khía cạnh của cuộc sống của mình, cậu bé, chúng tôi có 1 sản phẩm dành cho bạn. Nó dừng chương trình trực tiếp, bỏ qua đoạn quảng cáo, nhớ những thói quen xem phim của bạn, vân vân." Người ta không mua cái bạn làm, họ mua lý do mà bạn làm nó. Và cái mà bạn phục vụ họ đơn giản chỉ như làbằng chứng cho cái mà bạn tin tưởng. 15:11 Bây giờ để tôi đưa cho bạn một ví dụ thành công của quy luật phổ biển của sự cải tiến. Vào mùa vè năm 1963, 250,000 người xuất hiện trên trung tâm mua sắm tại Washington để nghe Tiến sĩ King nói.Không không gửi bất cứ lời mời nào, và ở đây cũng không có website để coi ngày diễn ra. Bạn làm như thế nào? Chà, Tiến sĩ King không phải là người duy nhất tại Mỹ mà là một nhà hùng biện vĩ đại.Ông cũng không phải là người duy nhất tại Mỹ chịu đựng trong thời kỳ trước đây của quyền công nhân Mỹ. Thực tế, một vài ý tưởng của ông ta là tệ. Nhưng ông ta có biệt tại. Ông ta không đi vòng quay và nói mọi người về cái cần được thay đổi ở Mỹ. Ông ta đi vòng quay và nói mọi người cái mà ông tin tưởng. "Tôi tin. Tôi tin. Tôi tin," Ông nói với mọi người. Và những ai mà tin vào cái mà ông tin tưởng lấy động cơ đó của ông và họ làm nó thành của chính họ, và họ nói với người khác. Và một vài trong những người này đã tạo ra những cấu trúc để thậm chỉ có thêm nhiều người hơn nữa. Chậm và chú ý, 250,00 người xuất hiện vào đúng ngày, vào đúng thời điểm để nghe ông ta nói. 16:16 Bao nhiêu người xuất hiện cho ông ấy? Số không. Họ xuất hiện cho bản thân họ. Đó là cái mà họ tin về nước Mỹ mà đã làm cho họ đón xe buýt đi gần 8 tiếng, và đứng dưới ánh mặt trời tại Washington vào giữa tháng 8. Nó là cái mà họ tin, và nó không phải là về trắng với đen. 25%
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 71
những người xem là da trắng. Tiến sĩ King tin rằng ở đây có hai dạng luật trên thế giới này, những điều mà làm bởi những thẩm quyền cao hơn và những điều luật mà làm bởi con người. Và không phải cho đến khi mà tất cả các luật mà làm bởi con người phù hợp vói những luật mà làm bởi những thẩm quyền cao hơn,chúng ta sẽ sống trong chỉ một thế giới. Nó chỉ diễn ra như vậy mà Phong Trào Quyền Công Dân đã là điều tuyệt vời mà giúp ông ta mang lý do của ông đến cuộc sống. Chúng ta theo sau, không phải cho ông ấy, mà cho chính chúng ta Và, tiện thể, ông ta đã có bài diễn văn "Tôi có một giấc mơ", chứ không phải bài diễn văn "Tôi có một kế hoạch". 17:07 (Cười) 17:11 Nghe những nhà chính trị gia bây giờ với kế hoạch toàn diện 12 điểm của họ. Họ không truyền cảm hứng cho bất cứ ai. Bởi vì đây là nhà lãnh đạo và đây là những ai dẫn đầu. Những nhà lãnh đạo giữ vị trí cho sức mạnh và quyền lực. Nhưng những ai mà dẫn đầu truyền cảm hứng cho chúng ta Cho dù họ là cá nhân hay tổ chức, Chúng ta theo những ai mà dẫn đầu, không phải vì chúng ta phải thế, mà bởi vì chúng ta muốn thế. Chúng ta theo những ai dẫn đầu, không phải cho họ, mà cho chính chúng ta. Và đó là những ai mà bắt đầu với "Tại sao" mà có khả năng để truyền cảm hứng cho những người xung quanh họ hay tìm những người tuyền cảm hứng cho họ. 17:51 Cảm ơn các bạn rất nhiều. 17:53 (Vỗ tay)
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 72
Do Schools Kill Creativity - Ken Robinson TED TALK: 00:11 Good morning. How are you? 00:16 (Laughter) 00:17 It's been great, hasn't it? I've been ………… by the whole thing. In fact, I'm leaving. 00:24 (Laughter) 00:29 There have been three themes running through the conference which are relevant to what I want to talk about. One is the …………. of ……….. in all of the presentations that we've had and in all of the people here. Just the variety of it and the range of it. The second is that it's put us in a place where we have no idea what's going to happen, in terms of the future. No idea how this may ……….. 00:56 I have an………... Actually, what I find is everybody has an interest in education. Don't you? I find this very interesting. If you're at a dinner party, and you say you work in education -Actually, you're not often at………., frankly. 01:12 (Laughter) 01:16 If you work in education, you're not asked. 01:18 (Laughter) 01:22
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 73
And you're never asked back,……... That's strange to me. But if you are, and you say to somebody, you know, they say, "What do you do?" and you say you work in education, you can see the blood run from their face. They're like, "Oh my God," you know, "Why me?" 01:36 (Laughter) 01:37 "My one night out all week." 01:39 (Laughter) 01:42 But if you ask about their education, they pin you to the wall. Because it's one of those things that goes deep with people, am I right? Like religion, and money and other things. So I have a big interest in education, and I think we all do. We have a huge vested interest in it, partly because it's education that's meant to take us into this future that we can't grasp. If you think of it, children starting school this year will be retiring in 2065. Nobody has a clue, despite all the expertise that's been on …………. for the past four days, what the world will look like in five years' time. And yet we're meant to be educating them for it. So the………………., I think, is extraordinary.
02:24 And the third part of this is that we've all agreed, nonetheless, on the really extraordinary capacities that children have -- their capacities for………………. I mean, Sirena last night was a marvel, wasn't she? Just seeing what she could do. And she's exceptional, but I think she's not, so to speak,exceptional in the whole of childhood. What you have there is a person of extraordinary dedication who found a talent. And my contention is, all kids have …………….. talents. And we squander them, pretty ruthlessly. 02:57 So I want to talk about education and I want to talk about creativity. My contention is that creativity now is as important in education as……………., and we should treat it with the same status.
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 74
03:10 (Applause) Thank you. 03:12 (Applause) 03:17 That was it, by the way. Thank you very much. 03:19 (Laughter) 03:21 So, 15 minutes left. 03:23 (Laughter) 03:26 Well, I was born... no. 03:28 (Laughter) 03:31 I heard a great story recently -- I love telling it -- of a little girl who was in a drawing lesson. She was six, and she was at the back, drawing, and the teacher said this girl hardly ever paid attention, and in this drawing lesson, she did. The teacher was…………... She went over to her, and she said, "What are you drawing?" And the girl said, "I'm drawing a picture of God." And the teacher said, "But nobody knows what God looks like." And the girl said, "They will, in a minute." 03:56 (Laughter) 04:08 When my son was four in England -- Actually, he was four everywhere, to be honest. 04:13 (Laughter) 04:15
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 75
If we're being strict about it, wherever he went, he was four that year. He was in the Nativity play. Do you remember the story? 04:21 (Laughter) 04:22 No, it was big, it was a big story. Mel Gibson did the …………., you may have seen it. 04:26 (Laughter) 04:28 "Nativity II." But James got the part of Joseph, which we were thrilled about. We considered this to be one of the lead parts. We had the place crammed full of agents in T-shirts: "James Robinson IS Joseph!" (Laughter) He didn't have to speak, but you know the bit where the three kings come in?They come in bearing gifts, gold, frankincense and myrrh. This really happened. We were sitting there and I think they just ……………. sequence, because we talked to the little boy afterward and we said,"You OK with that?" And he said, "Yeah, why? Was that wrong?" They just switched. The three boys came in, four-year-olds with ……….. on their heads, and they put these boxes down, and the first boy said, "I bring you gold." And the second boy said, "I bring you myrrh." And the third boy said, "Frank sent this." 05:09 (Laughter) 05:22 What these things have in common is that kids will……………. If they don't know, they'll have a go. Am I right? They're not frightened of being wrong. I don't mean to say that being wrong is the same thing as being creative. What we do know is, if you're not prepared to be wrong, you'll never …………..anything original -- if you're not prepared to be wrong. And by the time they get to be adults, most kids have lost that capacity. They have become frightened of being wrong. And we run our companies like this. We stigmatize mistakes. And we're now running national education systemswhere mistakes are the worst thing you can make. And the result is that we are educating people out of their……………..
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 76
06:06 Picasso once said this, he said that all children are born artists. The problem is to remain an artist as we grow up. I believe this………………, that we don't grow into creativity, we grow out of it. Or rather, we get educated out of it. So why is this? 06:22 I lived in Stratford-on-Avon until about five years ago. In fact, we moved from Stratford to Los Angeles. So you can imagine what a seamless transition that was. 06:32 (Laughter) 06:33 Actually, we lived in a place called Snitterfield, just outside Stratford, which is where Shakespeare's father was born. Are you struck by a new thought? I was. You don't think of Shakespeare having a father, do you? Do you? Because you don't think of ………………being a child, do you? Shakespeare being seven? I never thought of it. I mean, he was seven at some point. He was in somebody's English class, wasn't he? 06:55 (Laughter) 07:02 How …………….. would that be? 07:03 (Laughter) 07:11 "Must try harder." 07:12 (Laughter) 07:16 Being sent to bed by his dad, you know, to Shakespeare, "Go to bed, now! And put the pencil down." 07:22 (Laughter)
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 77
07:23 "And stop speaking like that." 07:25 (Laughter) 07:29 "It's confusing everybody." 07:30 (Laughter) 07:35 Anyway, we moved from Stratford to Los Angeles, and I just want to say a word about the……………..My son didn't want to come. I've got two kids; he's 21 now, my daughter's 16. He didn't want to come to Los Angeles. He loved it, but he had a girlfriend in England. This was the love of his life, Sarah. He'd known her for a month. 07:57 (Laughter) 07:59 Mind you, they'd had their …………anniversary, because it's a long time when you're 16. He was really upset on the plane, he said, "I'll never find another girl like Sarah." And we were rather pleased about that, frankly -08:11 (Laughter) 08:19 Because she was the main reason we were leaving the country. 08:22 (Laughter) 08:27 But something strikes you when you move to America and travel around the world: Every education system on Earth has the same ……………..of subjects. Every one. Doesn't matter where you go. You'd think it would be otherwise, but it isn't. At the top are mathematics and languages, then the humanities, and at the bottom are the arts. Everywhere on Earth. And in
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 78
pretty much every system too, there's a hierarchy within the arts. Art and music are normally given a higher status in schools than………….. There isn't an education system on the planet that teaches dance everyday to children the way we teach them…………….. Why? Why not? I think this is rather important. I think math is very important, but so is dance. Children dance all the time if they're allowed to, we all do. We all have bodies, don't we? Did I miss a meeting?
09:10 (Laughter) 09:14 Truthfully, what happens is, as children grow up, we start to educate them …………….from the waist up. And then we focus on their heads. And slightly to one side. 09:23 If you were to visit education, as an alien, and say "What's it for, public education?" I think you'd have to conclude, if you look at the output, who really succeeds by this, who does everything that they should, who gets all the brownie points, who are the winners -- I think you'd have to conclude the whole purpose of public education throughout the world is to produce…………... Isn't it? They’re the people who come out the top. And I used to be one, so there. 09:49 (Laughter) 09:52 And I like university professors, but you know, we shouldn't hold them up as the high-water mark of all……………... They're just a form of life, another form of life. But they're rather curious, and I say this out of affection for them. There's something curious about professors in my experience --not all of them, but typically, they live in their heads. They live up there, and slightly to one side.They're disembodied, you know, in a kind of literal way. They look upon their body as a form of ……………for their heads. 10:21 (Laughter) 10:28
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 79
Don't they? It's a way of getting their head to meetings. 10:31 (Laughter) 10:36 If you want real evidence of …………… experiences, get yourself along to a residential conference of senior academics, and pop into the discotheque on the………………. 10:46 (Laughter) 10:49 And there, you will see it. Grown men and women writhing uncontrollably, off the beat. 10:54 (Laughter) 10:57 Waiting until it ends so they can go home and write a paper about it. 11:01 (Laughter) 11:02 Our education system is predicated on the idea of academic ability. And there's a reason. Around the world, there were no public systems of education, really, before the 19th century. They all came into being to …………….of industrialism. So the hierarchy is ………… on two ideas. 11:19 Number one, that the most useful subjects for work are at the top. So you were probably steered benignly away from things at school when you were a kid, things you liked, on the grounds that you would never get a job doing that. Is that right? Don't do music, you're not going to be a musician;don't do art, you won't be an artist. Benign advice -- now, profoundly mistaken. The whole world is engulfed in a ……………… 11:42 And the second is academic ability, which has really come to dominate our view of intelligence,because the universities designed the system in their……………. If you think of
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 80
it, the whole system of public education around the world is a protracted process of university entrance. And the consequence is that many highly-talented, brilliant, creative people think they're not, because the thing they were good at at school wasn't valued, or was actually stigmatized. And I think we can't afford to go on that way. 12:07 In the next 30 years, according to UNESCO, more people worldwide will be graduating through education than since the beginning of history. More people, and it's the combination of all the things we've talked about -- technology and its transformation effect on work, and demography and the huge explosion in population. 12:24 Suddenly, …………….aren't worth anything. Isn't that true? When I was a student, if you had a degree, you had a job. If you didn't have a job, it's because you didn't want one. And I didn't want one, frankly. (Laughter) But now kids with degrees are often heading home to carry on playing video games, because you need an MA where the previous job required a BA, and now you need a PhD for the other. It's a process of academic………………... And it indicates the whole structure of education is shifting ………………..our feet. We need to radically rethink our view of intelligence. 12:57 We know three things about intelligence. One, it's diverse. We think about the world in all the ways that we experience it. We think visually, we think in sound, we think…………………. We think in………………, we think in movement. Secondly, intelligence is dynamic. If you look at the interactions of a human brain, as we heard yesterday from a number of presentations, intelligence is wonderfully……………….. The brain isn't divided into compartments. In fact, creativity -- which I define as the process of having original ideas that have value -- more often than not comes about through the interaction of different ………………..ways of seeing things. 13:34 By the way, there's a shaft of nerves that joins the two halves of the brain called the corpus callosum. It thicker in women. Following off from Helen yesterday, this is probably why women are better at…………. Because you are, aren't you? There's a raft of research, but I
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 81
know it from my……………….. If my wife is cooking a meal at home -- which is not often, thankfully. 13:56 (Laughter) 13:59 No, she's good at some things, but if she's cooking, she's dealing with people on the phone, she's talking to the kids, she's painting the ceiling, she's doing open-heart surgery over here. If I'm cooking, the door is shut, the kids are out, the phone's on the…………, if she comes in I get annoyed. I say, "Terry, please, I'm trying to fry an egg in here." 14:18 (Laughter) 14:26 "Give me a…………." 14:27 (Laughter) 14:29 Actually, do you know that old ………………thing, if a tree falls in a forest and nobody hears it, did it happen? Remember that old chestnut? I saw a great t-shirt recently, which said, "If a man speaks his mind in a forest, and no woman hears him, is he still wrong?" 14:44 (Laughter) 14:51 And the third thing about intelligence is, it's distinct. I'm doing a new book at the moment called "Epiphany," which is based on a series of interviews with people about how they discovered their talent. I'm fascinated by how people got to be there. It's really ………………..by a conversation I had with a wonderful woman who maybe most people have never heard of, Gillian Lynne. Have you heard of her? Some have. She's a choreographer, and everybody knows her work. She did "Cats" and "Phantom of the Opera." She's wonderful. I used to be on the board of The Royal Ballet, as you can see. Anyway, Gillian and I had lunch one day and I said, "How did you get to be a dancer?" It was interesting. When she was at
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 82
school, she was really hopeless. And the school, in the '30s, wrote to her parents and said, "We think Gillian has a…………..." She couldn't concentrate; she was fidgeting. I think now they'd say she had ADHD. Wouldn't you? But this was the 1930s, and ADHD hadn't been invented at this point. It wasn't an available condition. 15:46 (Laughter) 15:49 People weren't aware they could have that. 15:51 (Laughter) 15:53 Anyway, she went to see this…………... So, this oak-paneled room, and she was there with her mother, and she was led and sat on this chair at the end, and she sat on her hands for 20 minutes while this man talked to her mother about the problems Gillian was having at school. Because she was disturbing people; her homework was always late; and so on, little kid of eight. In the end, the doctor went and sat next to Gillian, and said, "I've listened to all these things your mother's told me, I need to speak to her privately. Wait here. We'll be back; we won't be very long," and they went and left her. 16:27 But as they went out of the room, he turned on the radio that was sitting on his desk. And when they got out, he said to her mother, "Just stand and watch her." And the minute they left the room, she was on her feet, moving to the music. And they watched for a few minutes and he turned to her mother and said, "Mrs. Lynne, Gillian isn't sick; she's a dancer. Take her to a dance school." 16:50 I said, "What happened?" She said, "She did. I can't tell you how wonderful it was. We walked in this room and it was full of people like me. People who couldn't sit still. People who had to move to think." Who had to move to think. They did ballet, they did tap, jazz; they did modern; they did …………….. She was eventually auditioned for the Royal Ballet School; she became a soloist; she had a wonderful career at the Royal Ballet. She eventually graduated from the
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 83
Royal Ballet School,founded the Gillian Lynne Dance Company, met Andrew Lloyd Webber. She's been responsible forsome of the most successful ………… productions in history, she's given pleasure to millions, and she's a………………. Somebody else might have put her on medication and told her to calm down. 17:33 (Applause) 17:40 What I think it comes to is this: Al Gore spoke the other night about ecology and the revolution that was ……………. by Rachel Carson. I believe our only hope for the future is to adopt a new conception of human ecology, one in which we start to ……….. our conception of the richness of human capacity. Our education system has mined our minds in the way that we strip-mine the earth: for a particular commodity. And for the future, it won't serve us. We have to rethink the fundamental principles on which we're educating our children. 18:13 There was a wonderful quote by Jonas Salk, who said, "If all the insects were to disappear from the Earth, within 50 years all life on Earth would end. If all human beings disappeared from the Earth,within 50 years all forms of life would…………." And he's right. 18:34 What TED celebrates is the gift of the human imagination. We have to be careful now that we use this gift wisely and that we avert some of the ……………that we've talked about. And the only way we'll do it is by seeing our creative capacities for the …………they are and seeing our children for the hope that they are. And our task is to educate their whole being, so they can face this future. By the way -- we may not see this future, but they will. And our job is to help them make something of it. 19:05 Thank you very much. 19:06 (Applause)
ANSWER KEY
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 84
ANSWER KEY 1. blown away 2. extraordinary evidence 3. human creativity 4. play out 5. interest in education 6. dinner parties 7. curiously 8. parade 9. unpredictability 10. innovation 11. tremendous 12. literacy 13. fascinated 14. sequel 15. went out of 16. tea towels 17. take a chance 18. come up with 19. creative capacities 20. passionately 21. Shakespeare 22. Annoying 23. Transition 24. Hierarchy 25. Fourth 26. drama and dance 27. mathematics 28. progressively 29. university professors 30. human achievement 31. transport 32. out-of-body 33. final night 34. meet the needs 35. rooted 36. revolution. 37. Image 38. Degrees
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 85
39. Inflation 40. Beneath 41. Kinesthetically 42. abstract terms 43. interactive 44. disciplinary 45. multi-tasking 46. personal life 47. hook 48. break 49. philosophical 50. prompted 51. learning disorder 52. specialist 53. contemporary 54. musical theater 55. triggered 56. multi-millionaire 57. reconstitute 58. flourish 59. scenarios 60. richness
VIETNAMESE 00:11 Xin chào. Quý vị khỏe không ạ? Những ngày qua thật là tuyệt vời phải không ạ? Tôi thật sự bị cuốn theo toàn bộ hội thảo. Thật ra, tôi cũng đang cuốn gói đây. (Cười) Có 3 chủ đề được nêu lên xuyên suốt hội nghị và đó cũng là những vấn đề có liên quan tới những gì tôi muốn thảo luận cùng quý vị. Thứ nhất đó là bằng chứng đáng kinh ngạc về khả năng sáng tạo của con người trong tất cả các bài thuyết trình mà chúng ta đã nghe cũng như trong số tất cả các quý vị có mặt ở đây. Về cả sự đa dạng cũng như phạm vi sáng tạo. Thứ hai là chính điều đó đã đặt chúng ta vào vị trí mà chúng ta không có một ý niệm gì về những điều sắp xảy ra trong tương lai. Không biết mọi sự sẽ diễn ra thế nào.
00:56
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 86
Tôi có mối quan tâm đến vấn đề giáo dục -- trên thực tế tôi thấy tất cả mọi người đều quan tâm đến giáo dục. Phải không ạ? Có một điều tôi thấy khá thú vị đó là Nếu trong một bữa tiệc, bạn nói rằng bạn làm trong ngành giáo dục -- thực ra, thành thật mà nói, bạn chẳng mấy khi đi tiệc nếu bạn làm trong ngành giáo dục (Cười) Bạn không được mời. Và thật lạ, bạn cũng chả bao giờ thắc mắc. Điều này thật kỳ lạ đối với tôi. Nhưng giả sử nếu điều đó là thật, bạn nói chuyện với một ai đó, họ hỏi bạn "Anh/chị làm nghề gì?" và bạn trả lời rằng bạn làm trong ngành giáo dục, bạn có thể thấy họ mặt cắt không còn giọt máu. Họ thốt lên, "Chúa ơi", đại loại như "Tại sao lại vào tôi chứ? Buổi tối đi chơi duy nhất của mình trong cả tuần." (Cười) Nhưng nếu bạn hỏi về quá trình học hành của họ, họ sẽ túm lấy bạn để kể chuyện, bởi đó là một trong những thứ ảnh hưởng sâu sắc tới mọi người, tôi nói có đúng không ạ? Giống như tôn giáo, tiền bạc và những thứ khác. Tôi có mối quan tâm lớn tới giáo dục và tôi nghĩ tất cả chúng ta đều vậy. Chúng ta dành sự quan tâm to lớn cho nó, một phần bởi vì giáo dục là để đưa chúng ta tới tương lai mà chúng ta chưa thể nắm bắt được. Thử nghĩ xem, những đứa trẻ bắt đầu đi học năm nay sẽ nghỉ hưu vào năm 2065. Không ai trong chúng ta biết -bất chấp tất cả những tri thức chuyên môn được nêu ra trong 4 ngày vừa qua -- thế giới sẽ ra sao trong 5 năm tới. Vậy mà chúng ta lại phải có trách nhiệm giáo dục bọn trẻ cho tương lai. Vì thế sự không thể dự báo trước, tôi nghĩ là, vô cùng lớn.
02:24 Và chủ đề thứ ba của hội nghị, đó là chúng ta đều đồng ý ít nhiều, về khả năng thật sự khác biệt của trẻ em -- khả năng sáng tạo của chúng. Sirena, tối qua rất tuyệt vời phải không ạ? Chứng kiến Cô bé làm được điều đó. Cô bé là 1 điều đặc biệt, nhưng tôi nghĩ cô bé không phải là ngoại lệ trong thế giới con trẻ nói chung. Điều mà quý vị chứng kiến là một người với lòng tâm huyết đặc biệt đã tìm ra một tài năng. Và luận điểm của tôi là, tất cả trẻ em đều rất tài năng. Và chúng ta đã lãng phí điều đó, một cách không thương xót. Vì thế tôi muốn nói đến giáo dục và nói đến tính sáng tạo. Luận điểm của tôi là tính sáng tạo ngày nay cũng quan trọng như khả năng biết đọc, biết viết trong giáo dục và chúng ta cần đối xử với nó với mức độ quan tâm ngang bằng. (Tiếng vỗ tay) Xin cảm ơn. Nhân tiện, tôi nói xong hết rồi. Xin cảm ơn rất nhiều. (Cười) Vậy là còn 15 phút nữa. Vâng, tôi được sinh ra ...à không. (Cười)
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 87
03:28 Mới đây, tôi đã được nghe kể một câu chuyện rất là thú vị -- Và tôi muốn kể lại với quý vị -về một cô bé trong giờ hội họa. Cô bé đó 6 tuổi và nó ngồi ở cuối lớp, vẽ, Giáo viên của bé gái này có nói rằng nó hầu như chẳng bao giờ tập trung chú ý, nhưng trong giờ hội họa này thì nó đã rất chăm chú. Giáo viên của bé rất ngạc nhiên và đã đi đến chỗ cô bé ngồi cô giáo đã hỏi bé "Con đang vẽ gì thế?" Cô bé trả lời, "Con đang vẽ Chúa trời ạ." Cô giáo bé nói, "Nhưng không ai biết Chúa trời trông như thế nào cả." Cô bé nói rằng, "Họ sẽ biết trong một phút nữa thôi ạ. " (Cười)
04:03 Khi con trai tôi 4 tuổi ở Anh -- Thật ra thì ở bất cứ đâu nó cũng là 4 tuổi. (Cười) Nếu phải xét một cách nghiêm túc, thì năm đó dù nó đi đâu nó cũng lên 4 tuổi. Nó có một vai trong vở kịch Truyền thuyết sự ra đời của Chúa. Quý vị có nhớ câu chuyện không? Nó khá phổ biến. Câu chuyện đó phổ biến mà. Mel Gibson đã tham gia phần tiếp theo. Quý vị có thể đã xem nó rồi đấy ạ: "Truyền thuyết sự ra đời của Chúa phần II." Con trai James của tôi được nhận vai Joseph, và chúng tôi đã rất vui sướng. Chúng tôi nghĩ đây là một trong những vai chính. Chúng tôi đã kéo đến chật ních cả khán phòng, trên mình mang chiếc áo phông với hàng chữ James Robinson LÀ Joseph!" (Cười) Con trai tôi không phải nói lời thoại, nhưng bạn biết đoạn khi ba vị vua tiến vào. Họ mang theo quà mừng, họ mang theo vàng, hương trầm và nhựa thơm. Và chuyện là thế này. Chúng tôi ngồi phía dưới, và tôi nghĩ chúng bị sai kịch bản, bởi khi chúng tôi trò chuyện với một cậu bé sau buổi diễn và chúng tôi có hỏi, "Cháu hài lòng với buổi diễn chứ?" Cậu bé đó đã nói, "Dạ vâng, nhưng tại sao chú lại hỏi thế ạ? Có gì không ổn ạ?" Chúng đã tự đổi thứ tự, chỉ vậy thôi. Trở lại câu chuyện, ba cậu bé tiến vào -những đứa bé lên 4 với một chiếc khăn bông trên đầu -- chúng đặt những chiếc hộp xuống, cậu bé đầu tiên nói, "Tôi xin dâng tặng ngài vàng." Cậu bé thứ hai nói, "Tôi xin dâng tặng ngài ..." Và cậu bé thứ ba nói, "Frank đã gửi cái này." (Cười)
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 88
05:22 Điểm chung của những câu chuyện này là trẻ con sẽ làm những điều chúng nghĩ Nếu chúng không biết, chúng vẫn thử làm mà không do dự. Tôi nói có phải không ạ? Chúng không sợ sai. Điều tôi muốn nói ở đây không có nghĩa sai và sáng tạo là hai thứ đồng nhất. Nhưng điều mà chúng ta biết đó là, nếu bạn không sẵn sàng mắc lỗi, bạn sẽ không bao giờ có thể sáng tạo ra cái gì đó nguyên bản. Nếu bạn không sẵn sàng mắc lỗi. Và đến khi trở thành người lớn, phần lớn lũ trẻ mất đi khả năng đó. Chúng trở nên sợ bị mắc lỗi hay bị sai. Và chúng ta cũng vận hành các công ty theo kiểu như vậy. Chúng ta kiểm điểm những lỗi lầm. Và chúng ta hiện giờ thực thi các hệ thống giáo dục quốc gia mà ở đó lỗi lầm là thứ tồi tệ nhất bạn có thể gây ra. Kết quả là chúng đã đang giáo dục con người triệt tiêu khả năng sáng tạo của họ. Picasso đã từng nói rằng. Ông đã nói tất cả mọi đứa trẻ khi sinh ra đều là nghệ sĩ. để vẫn là một nghệ sĩ khi ta trưởng thành mới là vấn đề. Tôi tin tưởng một cách mạnh mẽ rằng chúng ta không càng lớn lên càng sáng tạo, chúng ta càng lớn càng ít sáng tạo. Hay là, chúng ta được giáo dục từ bỏ nó. Vậy tại sao?
06:21 Năm năm trước tôi sống ở Stratford-on-Avon. Thực tế là chúng tôi đã chuyển từ Stratford đến Los Angleles. Quý vị có thể hình dung được đó là một sự thay đổi trơn tru thế nào rồi đấy. (Cười) Thật ra là, chúng tôi đã sống ở Snitterfield, ngay phía ngoại ô Stratford, nơi mà cha của Shakespeare đã được sinh ra. Nói đến đây có ai thoáng hiện lên một suy nghĩ mới không ạ? Tôi thì có. Quý vị không nghĩ đến Shakespeare có một người bố, phải không? Đúng không ạ? Bởi quý vị không nghĩ đến Shakespeare khi ông còn là một đứa bé, đúng không ạ? Shakespeare lúc 7 tuổi? Tôi chả bao giờ nghĩ đến điều đó. Điều tôi muốn nói là ông ấy đã có lúc 7 tuổi. Ông ở trong một lớp học văn của một người nào đó, phải không ạ? Không biết là điều đó sẽ khó chịu thế nào? (Cười) "Phải cố gắng hơn nữa." Bị bố bắt lên giường đi ngủ, "Đi ngủ đi, ngay lập tức," nói với Shakespeare, hay nói với William Shakespeare, "hãy đặt bút xuống. Và đừng nói kiểu đó nữa. Nó khiến mọi người khó hiểu." (Cười)
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 89
07:34 Dù sao chăng nữa, chúng tôi đã chuyển từ Stratford đến Los Angeles, thực ra, tôi muốn nói thêm một chút về sự thay đổi này. Cậu con trai của tôi đã không muốn chuyển đi cùng. Tôi có hai đứa con. Thằng bé giờ đã 21 tuổi còn con gái tôi thì đã 16 tuổi. Nó không muốn đến Los Angeles. Nó rất thích Los Angeles nhưng vì nó có bạn gái ở Anh. Sarah, tình yêu của đời nó. Lúc đó nó mới quen Sarah được một tháng. Xin quý vị nhớ cho là chúng vừa mới kỷ niệm 4 năm yêu nhau đấy ạ, 1 tháng là quá dài khi bạn mới 16 tuổi. Lúc ở trên máy bay, thằng bé đã rất buồn rầu, và nó nói, " Con sẽ không bao giờ tìm được người con gái nào như Sarah nữa." Thực lòng mà nói thì chúng tôi khá vui về điều đó bởi con bé chính lý do chính chúng tôi rời khỏi quê hương. (Cười)
08:24 Nhưng có điều gì đó khiến bạn chú ý khi chuyển tới Mỹ và khi bạn đi đây đi đó vòng quanh thế giới: Tất cả mọi hệ thống giáo dục trên hành tinh này nều đêù có chung một trật tự các môn học. Tất cả mọi nơi. Bất kể nơi nào bạn đi. Bạn nghĩ là nó sẽ khác nhưng không. Các môn học đầu bảng sẽ là toán và ngôn ngữ, sau đó là khoa học nhân văn, và cuối cùng là các môn nghệ thuật. Tất cả mọi nơi trên Trái đất. Và cả trong phần lớn mọi hệ thống giáo dục, cũng có một trật tự sắp xếp trong các bộ môn nghệ thuật nói riêng. Ở các trường phổ thông, hội họa và âm nhạc thường được chú trọng hơn là kịch và khiêu vũ. Không có một hệ thống giáo dục nào trên hành tinh này mà dạy trẻ em khiêu vũ mỗi ngày giống như cách dạy mà chúng ta dạy bọn trẻ môn toán học. Tại sao? Tại sao không? Tôi nghĩ vấn đề này khá quan trọng. Tôi nghĩ môn Toán quan trọng nhưng khiêu vũ cũng vậy. Trẻ em sẽ nhảy múa cả ngày nếu chúng được phép, tất cả chúng ta đều thế. Tất cả chúng ta đều có thân thể, phải không? Tôi có bỏ lỡ điều gì không? (Cười) Thực sự điều xảy ra là, khi bọn trẻ lớn lên chúng ta bắt đầu giáo dục chúng càng ngày càng tăng dần từ phần thắt lưng trở lên. Sau đó tập trung vào cái đầu. và lệch về một bên.
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 90
09:21 Nếu bạn tìm hiểu về giáo dục, như là một người ngoài hành tinh, và bạn nói "Giáo dục công để làm gì?" Tôi nghĩ bạn sẽ phải kết luận -- Nếu bạn nhìn vào đầu ra, ai thực sự sẽ thành công bởi những điều này, ai làm được những thứ mà họ nên làm, ai được thưởng, ai là người chiến thắng - tôi nghĩ bạn sẽ kết luận được toàn bộ mục đích của giáo dục công lập trên toàn thế giới là sản xuất ra những giáo sư đại học. Có đúng không ạ? Đó là những người đạt kết quả đứng đầu. .... Tôi cũng đã từng là một trong số đó...... (Cười) Và tôi cũng yêu mến các vị giáo sư đại học, nhưng quý vị biết đấy, chúng ta không nên coi họ là mốc điểm cao nhất cho mọi sự phấn đấu của con người. Họ chỉ một một hình thái của cuộc sống, hình thái khác của cuộc sống. Nhưng họ khá là tò mò, và tôi nói điều này với thiện ý dành cho họ. Có một điều kỳ lạ về các giáo sư, theo kinh nghiệm của tôi -- không phải tất cả, nhưng rất điển hình -- họ sống trong đầu họ. Họ sống trên đó, và hơi lệch về một bên. Tâm trí họ tách rời khỏi thể xác, có thể hiểu theo nghĩa đen. Họ coi thân thể của mình như một loại phương tiện di chuyển cho cái đầu của họ, phải vậy không? (Cười) Như là một cách để đầu của họ đến các cuộc họp. Nếu bạn muốn bằng chứng xác thực về trải nghiệm "thoát xác" này, thì nhân tiện, hãy theo dõi một hội nghị tại gia của các vị học sĩ cao niên, và tham dự vào buổi khiêu vũ vào tối cuối cùng. (Cười) Và tại đó bạn sẽ thấy -- đàn ông và phụ nữ trưởng thành, "quằn quại" một cách thiếu kiểm soát, sai điệu nhạc, chờ đợi tiệc tan để họ có thể về nhà và viết báo cáo về nó.
10:58 Hệ thống giáo dục hiện nay dựa trên quan niệm về khả năng học thuật. Và nó có lý do của nó. Toàn bộ hệ thống được thiết lập -- khắp thế giới, và không hề có một hệ thống giáo dục công nào, trước thế kỷ 19. Chúng ra đời, để đáp ứng nhu cầu của công nghiệp hóa. Thế nên trật tự đó bắt nguồn từ hai quan điểm. Thứ nhất, những môn nào có lợi nhất cho công việc nằm ở trên cùng. Vì thế bạn có thể bị lái đi dần dần khỏi những thứ mà bạn thích khi còn bé, bởi vì bạn có thể sẽ không bao giờ tìm được việc gì liên quan đến nó. Phải không ạ? Đừng theo âm nhạc, bạn sẽ không trở thành nhạc sĩ đâu; Đừng theo nghệ thuật, bạn sẽ không là nghệ sĩ đâu. những lời khuyên chân thành -- , đã bị hiểu sai trầm trọng. Cả thế giới chìm theo cuộc cách mạng ( công nghiệp). Điều thứ hai là khả năng học thuật, cái mà đã ngự trị cách
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 91
nhìn nhận của chúng ta về trí thông minh, bởi các trường đại học đã vạch ra hệ thống này theo ý họ. Nếu bạn để ý, toàn bộ hệ thống giáo dục công trên thế giới là một quá trình kéo dài để dẫn tới cổng trường đại học. Và hậu quả là rất nhiều người tại năng, sáng tạo, xuất trúng nghĩ họ không phải như vậy. bởi cái mà họ xuất sắc ở trường không được đề cao, thậm chí bị bêu xấu. Và tôi nghĩ chúng ta không thể cứ tiếp tục như vậy.
12:07 Trong 30 năm tới, theo UNESCO, số người tốt nghiệp trên toàn thế giới qua học hành, là lớn nhất trong lịch sử. Nhiều người hơn, và đó là sự kết hợp của tất cả mọi cái chúng ta đã thảo luận -- công nghệ và sự biến đổi của nó lên công việc, lên nhân khẩu học và sự bùng nổ dân số. Bỗng nhiên, bằng cấp không còn giá trị nữa. Có đúng vậy không ạ? Thời tôi còn là sinh viên, nếu bạn có bằng, bạn sẽ có việc Nếu bạn không có, nghĩa là vì bạn không muốn có. Và thật ra tôi đã không muốn có. (Cười) Nhưng giờ bọn trẻ có bằng cấp, thường quay về nhà, tiếp tục chơi điện tử, vì bạn cần phải có bằng thạc sĩ, trông khi trước đây chỉ cần bằng cử nhân, Và giờ bạn cần cả bằng tiến sĩ cho một số việc Đó là 1 quá trình lạm phát học thuật. Và nó chỉ ra toàn bộ cấu trúc của giáo dục đang trượt xuống dưới chân chúng ta. Ta cần quan niệm lại một cách cơ bản, quan điểm về trí thông minh.
12:55 Chúng ta biết ba điều về trí thông minh. Thứ nhất, nó đa dạng. Chúng ta nhìn nhận thế giới theo mọi cách mà chúng ta trải nghiệm nó. Nhìn nhận trực quan, nhìn nhận qua âm thanh, qua sự vận động. Qua những ngôn từ trừu tượng, và qua sự biến đối. Thứ hai, trí thông minh rất năng động. Nếu bạn để ý đến sự tương tác của não bộ, như chúng ta được nghe từ những thuyết trình ngày hôm qua. trí thông minh tương tác một cách diệu kỳ. Bộ não không chia thành các phần tách biệt. Thật ra, tính sáng tạo -- tôi định nghĩa như một quá trình sở hữu những ý tưởng nguyên bản có giá trị -- nó thường xảy ra trong quá trình tương tác của những cách nhìn nhận khác nhau về một vấn đề.
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 92
13:32 Não bộ chủ định làm như vậy, Có một trục tế bào thần kinh nối hai bán cầu não lại tên là thể chai. Nó dầy hơn ở phụ nữ. Và từ điều Helen nói hôm qua, tôi nghĩ đó có lẽ là lý do tại sao phụ nữ có thể làm nhiều việc một lúc tốt hơn. Bởi vì các bạn là như vậy, phải không ạ? Có hàng đống nghiên cứu, nhưng tôi hiểu nó từ kinh nghiệm bản thân. Khi vợ tôi nấu ăn ở nhà -điều không thường xuyên xảy ra, tạ ơn Chúa (Cười) Và vợ tôi có thể -- không, cô ấy cũng có vài món ngon -- nhưng khi vợ tôi đang nấu ăn, cô ấy thảo luận qua điện thoại, nói chuyện với bọn trẻ, cô ấy sơn trần nhà, và làm phẫu thuật tim ở đó. Còn nếu tôi nấu ăn, cửa phải đóng, bọn trẻ phải ra ngoài, điện thoại treo ngăn ngắn, và nếu vợ tôi bước vào tôi sẽ bực mình. Tôi nói "Terry, làm ơn đi. Anh đang cố rán trứng trong này. Để anh yên một lúc" (Cười) Chắc các bạn điều biết câu triết lý cũ, Nếu cái cây đổ trong rừng và không ai nghe thấy, nó có xảy ra không? Các bạn nhớ mẩu chuyện cũ đó chứ? Tôi mới nhìn thấy một câu in trên áo " Nếu một người đàn ông nói suy nghĩ của mình trong rừng, và không có phụ nữ nào nghe thấy điều đó, anh ta có vẫn sai không?" (Cười)
14:51 Và điều thứ ba về trí thông minh là, Nó rất dễ nhận thấy. Tôi đang viết một cuốn sách tựa đề "Thấu hiểu", dựa trên một loạt phỏng vấn với nhiều người, về việc họ phát hiện ra tài năng của họ ra sao. Tôi bị mê hoặc bởi cách họ khám phá điều đó. Nó được thôi thúc bởi một lần nói chuyện với một phụ nữ tuyệt vời mà có lẽ hầu hết mọi người chưa nghe tới, tên cô ấy là Gillian Lynne, Các bạn có biết cô ấy không? Cô ấy là nghệ sĩ múa và mọi người đều biết các tác phẩm của cô. Cô ấy dựng vở "Cats" và "Phantom of the Opera." Cô ấy rất tuyệt vời. Tôi từng là thành viên điều hành của đoàn Ba-lê hoàng gia Anh, như mọi người thấy đây. Một ngày, tôi và Gillian cùng ăn trưa, và tôi nói, "Gillian, cô trở thành nghệ sĩ múa như nào?" Cô ấy nói điều đó khá thú vị, khi cô ấy còn ở trường, cô ấy rất chán học. Và trường học, vào những năm 30, gửi thư tới phu huynh của cô ấy rằng" Chúng tôi nghĩ Gillian bị rối loạn học tập." Cô ấy không thể tập trung, cô ấy luôn bồn chồn. Tôi nghĩ giờ người ta sẽ nói cô ấy bị ADHD. Phải không? Nhưng đó là năm 1930, và khái niệm ADHD còn chưa ra đời lúc đó.
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 93
Đó không phải là điều kiện có sẵn (Cười) Người ta đã không biết rằng họ có thể có triệu chứng đó.
15:50 Trở lại câu chuyện, cô ấy tới gặp một bác sĩ chuyên khoa. Và tại căn phòng ốp gỗ sồi đó, cô ấy đi theo mẹ của cô, và cô ấy được dẫn tới ngồi trên ghế cuối phòng, và cô ấy nhấp nhổm suốt 20 phút trong khi vị bác sĩ nói chuyện với mẹ cô về mọi vấn đề mà Gillian gặp phải ở trường. Và cuối cùng -- vì cô ấy làm phiền mọi người, bài tập về nhà luôn nộp muộn, đại loại như vậy, một đứa bé 8 tuổi -- Cuối cùng, vị bác sĩ tới ngồi cạnh Gillian và nói, "Gillian, Bác đã nghe mọi chuyện mà mẹ cháu đã kể cho bác, và bác cần nói chuyện riêng với bà ấy." Ông ấy nói "Chờ ở đây, chúng ta sẽ quay lại, không lâu đâu." và họ rời khỏi phòng, để cô ấy lại. Nhưng khi họ bước ra, ông bác sĩ bật chiếc đài đặt trên bàn của ông ấy. Và khi họ đã ra khỏi phòng, ông ấy nói với mẹ cô, "Hãy đứng và xem con bé." Và giây phút họ rời khỏi phòng, cô ấy nói, cô ấy đứng dậy, bắt đầu di chuyển theo nhạc. Và họ đứng nhìn vài phút, rồi ông ấy quay sang mẹ cô và nói, "Bà Lynne, Gillian không bị bệnh, cô bé là một nghệ sĩ múa." Hãy để cô bé theo học trường múa"
16:50 Tôi hỏi "Chuyện gì xảy ra sau đó?" Cô ấy nói "Bà ấy đã làm như vậy. Tôi không thể diễn tả điều tuyệt vời đó. Chúng tôi bước vào căn phòng có toàn những người như tôi. Những người không thể ngồi yên. Những người phải di chuyển để suy nghĩ." Người phải di chuyển để nghĩ. Họ đã học Ba-lê, họ học clacket, họ học jazz. họ học nhảy hiện đại, học nhảy đương đại. Cô ấy đã dự tuyển vào trường Ba-lê hoàng gia, cô ấy trở thành vũ công, và có thành tích tuyệt vời ở trường Ba-lê Hoàng gia. Cô ấy tốt nghiệp trường hoàng gia và thành lập công ty riêng của mình -- Gillian Lynce Dance Company -- gặp Andrew Lloyd Weber. Cô ấy chịu trách nhiệm sản xuất những vở nhạc kịch thành công nhất trong lịch sử, cô ấy đã đem lại niềm vui cho hàng triệu người, và bản thân cô là một triệu phú. Một ai khác đã có thể bắt cô ấy điều trị bệnh và bảo cô ấy nên giữ bình tĩnh.
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 94
17:38 Giờ, tôi nghĩ là...(Vỗ tay) Tôi nghĩ kết luận của việc này là: Al Gore đã phát biểu tối hôm trước về sinh thái, về cuộc cách mạng được bắt nguồn từ Rachel Carlson. Tôi tin rằng niềm hy vọng duy nhất cho tương lai là thông qua một khái niệm mới về nhân sinh học, khái niệm mà trong đó chúng ta bắt đầu cải tổ lại quan niệm của chúng ta về khả năng dồi dào của con người. Hệ thống giáo dục của chúng ta đã định hướng suy nghĩ của chúng ta theo hướng bóc lột Trái Đất: dành cho những tiện nghi nhất đinh. Và trong tương lai, điều đó sẽ không đúng nữa. Chúng ta phải nghĩ lại những nguyên tắc gốc rễ mà dựa trên đó chúng ra đang dạy dỗ thế hệ trẻ. Có một câu nói tuyệt vời của Jonas Salk rằng "Nếu tất cả côn trùng biến mất khỏi Trái Đất, trong vòng 50 năm sự sống trên Trái Đất sẽ chấm dứt. Nếu tất cả loài người biến mất khỏi Trái Đất, trong vòng 50 năm tất cả sự sống sẽ sum xuê." Và ông ấy nói đúng.
18:32 Điều mà TED đề cao là khả năng tưởng tượng của con người. Chúng ta giờ đây phải sử dụng khả năng này một cách cẩn trọng, thông thái, và chúng ta phải ngăn chặn một số tình huống mà chúng ta đã thảo luận. Và cách duy nhất chúng ta có thể làm điều đó là thấy được sự dồi dào của khả năng sáng tạo của cúng ta, và thấy được niềm hy vọng vào thế hệ trẻ. Và nhiệm vụ của chúng ta là giáo dục chúng một cách toàn diện, để chúng có thể đối diện với tương lại Và -- có thể chúng ta không được chứng kiến tương lai này, nhưng thế hệ trẻ sẽ được. Và việc của chúng ta là giúp đỡ chúng làm được điều gì đó có ích. Cám ơn quý vị rất nhiều
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 95
BRENÉ BROWN The power of vulnerability 00:13 So, I'll start with this: a couple years ago, an event planner called me because I was going to do a speaking event. And she called, and she said, "I'm really struggling with how to write about you on the little………….." And I thought, "Well, what's the struggle?" And she said, "Well, I saw you speak, and I'm going to call you a researcher, I think, but I'm afraid if I call you a researcher, no one will come,because they'll think you're boring and………….." 00:36 (Laughter) 00:37 And I was like, "Okay." And she said, "But the thing I liked about your talk is you're a……... So I think what I'll do is just call you a storyteller." And of course, the academic, insecure part of me was like, "You're going to call me a what?" And she said, "I'm going to call you a ………….." And I was like, "Why not 'magic pixie'?" 00:57 (Laughter) 01:00 I was like, "Let me think about this for a second." I tried to call deep on my…………. And I thought, you know, I am a storyteller. I'm a qualitative researcher. I collect stories; that's what I do. And maybe stories are just data with a……... And maybe I'm just a storyteller. And so I said, "You know what? Why don't you just say I'm a researcher-storyteller." And she went, "Ha ha. There's no such thing." 01:26 (Laughter) 01:28
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 96
So I'm a researcher-storyteller, and I'm going to talk to you today -- we're talking about expanding ……………-- and so I want to talk to you and tell some stories about a piece of my research that …………. my perception and really actually changed the way that I live and love and work and parent.
01:46 And this is where my story starts. When I was a young researcher, ………..student, my first year, I had a research professor who said to us, "Here's the thing, if you cannot measure it, it does not exist." And I thought he was just ………… me. I was like, "Really?" and he was like, "Absolutely."And so you have to understand that I have a ………….'s and a master's in social work, and I was getting my Ph.D. in social work, so my entire ………….. was surrounded by people who kind of believed in the "life's………., love it." And I'm more of the, "life's messy, clean it up, organize it and put it into a bento box." 02:29 (Laughter) 02:31 And so to think that I had found my way, to found a career that takes me -- really, one of the big sayings in social work is, "Lean into the ……… of the work." And I'm like, knock discomfort upside the head and move it over and get all A's. That was my………. So I was very excited about this. And so I thought, you know what, this is the career for me, because I am interested in some messy…………. But I want to be able to make them not messy. I want to understand them. I want to hack into these things that I know are important and lay the code out for everyone to see.
03:09 So where I started was with……….. Because, by the time you're a social worker for 10 years, what you realize is that connection is why we're here. It's what gives purpose and meaning to our lives. This is what it's all about. It doesn't matter whether you talk to people who work in…………., mental health and abuse and………, what we know is that connection, the ability to feel connected, is -- neurobiologically that's how we're wired -- it's why we're here.
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 97
03:39 So I thought, you know what, I'm going to start with connection. Well, you know that situation where you get an evaluation from your boss, and she tells you ………… things that you do really awesome, and one "opportunity for………?" 03:53 (Laughter) 03:55 And all you can think about is that opportunity for growth, right? Well, apparently this is the way my work went as well, because, when you ask people about love, they tell you about…………. When you ask people about belonging, they'll tell you their most excruciating experiences of being excluded. And when you ask people about connection, the stories they told me were about…………. 04:19 So very quickly -- really about six weeks into this research -- I ran into this unnamed thing that absolutely unraveled connection in a way that I didn't understand or had never seen. And so I pulled back out of the research and thought, I need to figure out what this is. And it turned out to be shame. And shame is really easily understood as the fear of disconnection: Is there something about me that, if other people know it or see it, that I won't be ………of connection?
04:52 The things I can tell you about it: It's universal; we all have it. The only people who don't experience shame have no capacity for human ……….or connection. No one wants to talk about it, and the less you talk about it, the more you have it. What underpinned this shame, this "I'm not good enough," -- which, we all know that feeling: "I'm not …………enough. I'm not thin enough, rich enough, beautiful enough, smart enough, promoted enough." The thing that underpinned this was excruciating………... This idea of, in order for connection to happen, we have to allow ourselves to be seen, really seen. 05:32 And you know how I feel about vulnerability. I hate vulnerability. And so I thought, this is my chance to beat it back with my measuring stick. I'm going in, I'm going to figure this stuff out,
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 98
I'm going to spend a year, I'm going to totally deconstruct shame, I'm going to understand how vulnerability works, and I'm going to …………it. So I was ready, and I was really excited. As you know, it's not going to turn out well. 05:58 (Laughter) 06:01 You know this. So, I could tell you a lot about shame, but I'd have to borrow everyone else's time. But here's what I can tell you that it …………-- and this may be one of the most important things that I've ever learned in the decade of doing this research. 06:16 My one year turned into six years: Thousands of stories, hundreds of long……………, focus groups.At one point, people were sending me journal pages and sending me their stories -thousands of pieces of data in six years. And I kind of got a handle on it. I kind of understood, this is what shame is, this is how it works. I wrote a book, I published a…………., but something was not okay -- and what it was is that, if I roughly took the people I interviewed and divided them into people who really have a sense of worthiness -- that's what this comes down to, a sense of worthiness -- they have a strong sense of love and belonging -- and …………..who struggle for it, and folks who are always wondering if they're good enough.
07:07 There was only one variable that separated the people who have a strong sense of love and …………..and the people who really struggle for it. And that was, the people who have a strong sense of love and belonging believe they're worthy of love and belonging. That's it. They believe they're worthy. And to me, the hard part of the one thing that keeps us out of connection is our fear that we're not worthy of connection, was something that, personally and professionally, I felt like I needed to understand better. So what I did is I took all of the interviews where I saw………………., where I saw people living that way, and just looked at those. 07:51
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 99
What do these people have in common? I have a slight office supply……………, but that's another talk. So I had a manila folder, and I had a Sharpie, and I was like, what am I going to call this research? And the first words that came to my mind were "…………….." These are whole-hearted people, living from this …………. of worthiness. So I wrote at the top of the…………., and I started looking at the data. In fact, I did it first in a four-day, very intensive data analysis, where I went back, pulled the interviews, the stories, pulled the…………. What's the theme? What's the pattern? My husband left town with the kids because I always go into this Jackson Pollock crazy thing, where I'm just writing and in my…………….. 08:40 And so here's what I found. What they had in common was a sense of courage. And I want to separate courage and ……………..for you for a minute. Courage, the original definition of courage, when it first came into the English language -- it's from the Latin word "cor," meaning "heart" -- and the original definition was to tell the story of who you are with your whole heart. And so these folks had, very simply, the courage to be imperfect. They had the ………….to be kind to themselves first and then to others, because, as it turns out, we can't practice compassion with other people if we can't treat ourselves kindly. And the last was they had connection, and -- this was the hard part -- as a result of…………….., they were willing to let go of who they thought they should be in order to be who they were, which you have to absolutely do that for connection. 09:39 The other thing that they ……….. was this: They fully ……….. vulnerability. They believed that what made them vulnerable made them beautiful. They didn't talk about vulnerability being comfortable, nor did they really talk about it being excruciating -- as I had heard it earlier in the……………. They just talked about it being necessary. They talked about the willingness to say, "I love you" first ... the willingness to do something where there are no …………... the willingness to breathe through waiting for the doctor to call after your mammogram. They're willing to invest in a relationship that may or may not work out. They thought this was …………. 10:44
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 100
I personally thought it was ……………I could not believe I had pledged ………..to research, where our job -- you know, the definition of research is to control and predict, to study ………….for the ……………. to control and predict. And now my mission to control and predict had turned up the answer that the way to live is with vulnerability and to stop controlling and predicting. This led to a little …………….– 11:13 (Laughter) 11:18 -- which actually looked more like this. 11:21 (Laughter) 11:23 And it did. 11:25 I call it a breakdown; my ………………calls it a spiritual……………... 11:28 (Laughter) 11:29 A spiritual awakening sounds better than breakdown, but I assure you, it was a breakdown. And I had to put my data away and go find a therapist. Let me tell you something: you know who you are when you call your friends and say, "I think I need to see somebody. Do you have any……………..?"Because about five of my friends were like, "Wooo, I wouldn't want to be your therapist." 11:48 (Laughter) 11:51 I was like, "What does that mean?" And they're like, "I'm just saying, you know. Don't bring your ………….stick." 11:58 (Laughter)
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 101
12:01 I was like, "Okay." So I found a therapist. My first meeting with her, ………….-- I brought in my …………of the way the whole-hearted live, and I sat down. And she said, "How are you?" And I said, "I'm great. I'm okay." She said, "What's going on?" And this is a therapist who sees therapists, because we have to go to those, because their B.S. meters are good.
12:27 (Laughter) 12:30 And so I said, "Here's the thing, I'm struggling." And she said, "What's the struggle?" And I said, "Well, I have a vulnerability issue. And I know that vulnerability is the …………of shame and fear and our struggle for worthiness, but it appears that it's also the …………..of joy, of creativity, of belonging, of love. And I think I have a problem, and I need some help." And I said, "But here's the thing: no family stuff, no …………….shit." 13:04 (Laughter) 13:06 "I just need some." 13:09 (Laughter) 13:13 (Applause) 13:17 Thank you. So she goes like this. 13:23 (Laughter) 13:26 And then I said, "It's bad, right?" And she said, "It's neither good nor bad." 13:31 (Laughter)
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 102
13:33 "It just is what it is." And I said, "Oh my God, this is going to…….." 13:38 (Laughter) 13:42 And it did, and it didn't. And it took about a year. And you know how there are people that, when they realize that vulnerability and ……………are important, that they surrender and ……………it. A: that's not me, and B: I don't even hang out with people like that. 14:00 (Laughter) 14:02 For me, it was a yearlong……………. It was a slugfest. Vulnerability pushed, I pushed back. I lost the fight, but probably won my life back. 14:15 And so then I went back into the research and spent the next couple of years really trying to understand what they, the whole-hearted, what choices they were making, and what we are doing with vulnerability. Why do we ……….it so much? Am I alone in struggling with vulnerability? No.
14:34 So this is what I learned. We numb vulnerability -- when we're waiting for the call. It was funny, I sent something out on Twitter and on Facebook that says, "How would you define vulnerability? What makes you feel vulnerable?" And within an hour and a half, I had …….. responses. Because I wanted to know what's out there. Having to ask my husband for help because I'm sick, and we're newly married; ……………sex with my husband; initiating sex with my wife; being turned down; asking someone out; waiting for the doctor to call back; getting laid off; laying off people. This is the world we live in. We live in a vulnerable world. And one of the ways we deal with it is we …………….vulnerability. 15:24
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 103
And I think there's evidence -- and it's not the only reason this evidence exists, but I think it's a huge cause -- We are the most in-debt ... obese ... addicted and medicated adult …………… in U.S. history.The problem is -- and I learned this from the research -- that you cannot selectively numb emotion.You can't say, here's the bad stuff. Here's vulnerability, here's…………., here's shame, here's fear, here's disappointment. I don't want to feel these. I'm going to have a couple of beers and a banana nut………….. 16:03 (Laughter) 16:06 I don't want to feel these. And I know that's knowing……………... I hack into your lives for a living. God. 16:14 (Laughter) 16:17 You can't numb those hard feelings without numbing the other affects, our emotions. You cannot selectively numb. So when we numb those, we numb…………., we numb gratitude, we numb happiness. And then, we are…………., and we are looking for purpose and meaning, and then we feel vulnerable, so then we have a couple of beers and a banana nut muffin. And it becomes this dangerous………….. 16:47 One of the things that I think we need to think about is why and how we numb. And it doesn't just have to be addiction. The other thing we do is we make everything that's…………. Religion has gone from a belief in faith and mystery to certainty. "I'm right, you're wrong. Shut up." That's it.Just certain. The more afraid we are, the more vulnerable we are, the more afraid we are. This is what ………..looks like today. There's no discourse anymore. There's no conversation. There's just blame.You know how blame is described in the research? A way to ……………pain and discomfort. We perfect. If there's anyone who wants their life to look like this, it would be me, but it doesn't work.Because what we do is we take fat from our butts and put it in our…………….. 17:44
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 104
(Laughter) 17:47 Which just, I hope in 100 years, people will ………….and go, "Wow." 17:50 (Laughter) 17:53 And we perfect, most dangerously, our children. Let me tell you what we think about children. They're hardwired for struggle when they get here. And when you hold those perfect little babies in your hand,our job is not to say, "Look at her, she's perfect. My job is just to keep her perfect -- make sure she makes the tennis team by fifth grade and Yale by seventh." That's not our job. Our job is to look and say, "You know what? You're imperfect, and you're wired for struggle, but you are worthy of love and belonging." That's our job. Show me a generation of kids raised like that, and we'll end the problems, I think, that we see today. We pretend that what we do doesn't have an effect on people. We do that in our personal lives. We do that corporate -- whether it's a bailout, an oil spill ... a recall. We pretend like what we're doing doesn't have a huge impact on other people. I would say to companies, this is not our first rodeo, people. We just need you to be authentic and real and say ... "We're sorry. We'll fix it."
19:02 But there's another way, and I'll leave you with this. This is what I have found: To let ourselves be seen, deeply seen, vulnerably seen ... to love with our whole hearts, even though there's no guarantee -- and that's really hard, and I can tell you as a parent, that's excruciatingly difficult -- to practice …………..and joy in those moments of…………, when we're wondering, "Can I love you this much? Can I believe in this this passionately? Can I be this fierce about this?" just to be able to stop and, instead of ………..what might happen, to say, "I'm just so grateful, because to feel this vulnerable means I'm alive." And the last, which I think is probably the most important, is to believe that we're enough. Because when we work from a place, I believe, that says, "I'm enough" ... then we stop …………and start listening, we're kinder and …………to the people around us, and we're kinder and gentler to ourselves. 20:06
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 105
That's all I have. Thank you. 20:08 (Applause)
------ANSWER KEY 1. Flyer 2. Irrelevant 3. Storyteller 4. Courage 5. Soul 6. Perception 7. fundamentally expanded 8. doctoral 9. sweet-talking 10. bachelor 11. academic career 12. messy 13. discomfort 14. mantra 15. topics 16. connection 17. social justice 18. neglect 19. 37 20. Growth 21. Heartbreak 22. Disconnection 23. Worthy 24. Empathy 25. Blank 26. Vulnerability 27. Outsmart 28. boils down to 29. interviews 30. theory 31. folks 32. belonging 33. worthiness 34. addiction
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 106
35. whole-hearted 36. deep sense 37. manila folder 38. incidents 39. researcher mode 40. bravery 41. compassion 42. authenticity 43. had in common 44. embraced 45. shame interviewing 46. guarantees 47. fundamental 48. betrayal 49. allegiance 50. phenomena 51. explicit reason 52. breakdown 53. therapist 54. awakening 55. recommendations 56. measuring 57. Diana 58. List 59. Core 60. Birthplace 61. Childhood 62. Strategies 63. Suck 64. Tenderness 65. walk into 66. street fight 67. struggle with 68. 150 69. Initiating 70. Numb 71. Cohort 72. Muffin 73. Laughter 74. Joy 75. Miserable 76. Cycle 77. uncertain certain
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 107
78. politics 79. discharge 80. cheeks 81. look back 82. gratitude 83. terror 84. catastrophizing 85. screaming 86. gentler
VIETNAMESE TRANSCRIPT Translated by Nguyen Cao Reviewed by Lace Nguyen 00:11 Tôi sẽ bắt đầu với điều này: vài năm trước, một nhà tổ chức sự kiện gọi cho tôi bởi lúc đó tôi đang tính tổ chức một buổi nói chuyện. Và cô ấy đã gọi, cô ấy nói, "Tôi thực sự thấy khó để có thể viết về cô trên một tờ rơi nhỏ." Và tôi nói, "Vậy thì điều khó khăn đó là gì vậy?" Và cô ấy trả lời, "À, tôi đã thấy cô nói chuyện, và tôi tính là sẽ gọi cô là một nhà nghiên cứu, tôi nghĩ, nhưng tôi lo là nếu tôi gọi cô như là một nhà nghiên cứu thì không ai sẽ đến dự, bởi vì họ sẽ nghĩ cô thật là tẻ nhạt và không thực tế." (Cười lớn) OK. Và cô ấy nói, "Nhưng điều làm tôi thích ở những buổi nói chuyện của cô đó là cô là một người kể chuyện." Vì thế tôi nghĩ tôi chỉ cần gọi cô là người kể chuyện." Và dĩ nhiên con người học thuật trong tôi phản ứng như là, "Cô tính gọi tôi là cái gi?" Và cô ấy nói, "Tôi tính sẽ gọi cô là người kể chuyện." Và tôi nói, "Sao không gọi là phù thủy đi?" (Cười lớn) Tôi tự nhủ "Hãy nghĩ về điều này trong giây lát." tôi cố lấy hết dũng khí. Và tôi nghĩ, tôi là người kể chuyện. Tôi là một nhà nghiên cứu về bản chất của sự việc. Tôi nhặt nhạnh những câu chuyên; đó là những gì tôi làm. Và có lẽ những câu chuyện chỉ là những dữ liệu có tâm hồn. Và có lẽ tôi chỉ là một người kể chuyện. Và thế là tôi nói, "Cô biết không? Tại sao cô không gọi tôi là nhà nghiên cứu-người kể chuyện." Và cô cười, "Haha. Không có cách gọi đó." (Cười lớn) Vì thế tôi là nhà nghiên cứu-người kể
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 108
chuyện, và điều tôi tính nói với các bạn ngày hôm nay -- chúng ta sẽ nói về việc mở rộng sự cảm nhận -- và vì thế tôi muốn chia sẻ với các bạn và kể một số câu chuyện về một mảng trong nghiên cứu của tôi về cơ bản, đã mở rộng cảm nhận của chính tôi và quả thực đã thay đổi cách tôi sống và yêu thương và làm việc cũng như làm mẹ. 01:46 Và sau đây là nơi mà câu chuyện của tôi bắt đầu. Khi tôi là một nhà nghiên cứu trẻ, một nghiên cứu sinh vào năm đầu tiên, tôi có một giáo sư hướng dẫn nghiên cứu người đã nói vói chúng tôi rằng, Và đây là điều quan trọng, nếu bạn không thể đo lường một thứ gì đó, nghĩa là thứ đó không tồn tại." Và tôi đã nghĩ ông ấy chỉ nói bông đùa với tôi. Tôi hỏi lại, "Thật hả?" và ông ấy trả lời "Hoàn toàn đúng."Bạn cũng nên biết là tôi đã tốt nghiệp đại học với chuyên ngành xã hội học, có bằng thạc sỹ xã hội học và tôi đang chuẩn bị để lấy bằng tiến sỹ về xã hội học, vì thế toàn bộ con đường học vấn của tôiđược bao quanh bởi những người khá tin tưởng rằng cuộc sống thật lộn xộn, hãy chấp nhận nó. Và tôi thì cho là cuộc sống thì lộn xộn thật gột rửa nó, sắp xếp nó lại và đặt nó vào trong một cái hộp đựng cơm (Cười lớn) để thấy là tôi đã tìm ra con đường của mình, để tìm được ngành nghề dành cho tôi -- một trong những quan điểm lớn trong xã hội học là len lỏi vào trong những vấn đề nan giải của công việc đó. Và tôi giống như là, giữ chặt những thứ khó khăn đó trong đầu và xem xét nó và được toàn điểm A Đó chính là công thức của tôi. Và thế là tôi đã rất thích thú về điều đó. Và tôi nghĩ, bạn biết không, đây là nghề nghiệp của tôi, bởi vì tôi thích những vấn đề hóc búa. Nhưng tôi muốn khiến chúng không còn là vấn đề nan giải nữa. Tôi muốn hiểu chúng. Tôi muốn đi sâu vào những điều nàyTôi biết điều này là quan trọng và cố phơi bày nó ra cho mọi người được thấy. 03:08 Và chỗ mà tôi bắt đầu đó là với sự kết nối. Bởi vì, khi mà bạn là nhà xã hội học trong 10 năm trời,điều mà bạn nhận ra đó là sự kết nối là lý do tại sao chúng ta ở đây. Nó là điều mang lại mục tiêu và ý nghĩa cho cuộc sống của chúng ta. Đó là tất cả những gì về nó. Không phân biệt bạn khi nói chuyện với những người làm việc về công bằng xã hội, sức khỏe tâm thần, hay lạm dụng, bỏ rơi, chúng ta luôn nhận thấy rằng sự kết nối, cái khả năng cảm nhận được kết nối -về mặt thần kinh thì đúng là chúng ta được nối với nhau -- đó chính là lý do tại sao chúng ta ở đây. Vì thế tôi nghĩ, tôi sẽ bắt đầu với sự kết nối. Chắc hẳn bạn biết rõ tính huống khi mà bạn nhận được đánh giá từ bà chủ của mình,và bà ấy chỉ cho bạn 37 thứ bạn làm thực sự tốt, và
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 109
một thứ -- một cơ hội để làm tốt hơn? (Cười lớn)Và tất cả mọi thứ bạn có thể nghĩ tới là cơ hội để cải thiện, phải không? Rõ ràng đó cũng là cách mà công việc của tôi đã vận hành, bởi vì, khi bạn hỏi mọi người về tình yêu, họ nói cho bạn về sự đổ vỡ.Khi bạn hỏi mọi người về sự gắn kết, họ nói cho bạn những kinh nghiệm khủng khiếp nhất của việc bị loại bỏ ra ngoài. Và khi bạn hỏi mọi người về sự kết nối, những câu chuyện mà họ kể cho tôi là về sự chia ly. 04:18 Và rất nhanh -- chỉ khoảng 6 tuần nghiên cứu -- tôi đã tìm một thứ không tên mà hoàn toàn làm sáng tỏ sự kết nối theo cái cách mà tôi không hiểu được và chưa từng thấy. Tôi đã rút khỏi nghiên cứu và suy nghĩ, tôi cần phải hiểu được nó là gì. Và nó hóa ra là sự xấu hổ. Và xấu hổ thì thật dễ hiểu như là nỗi sợ bị chia cắt. Có những điều gì về tôi nếu những người khác biết hoặc thấy nó, thì tôi sẽ không còn đáng để kết bạn. Những điều tôi có thể nói với bạn về nó: nó mang tính đại chúng; ai cũng gặp phải cả. Chỉ những người không trải qua sự xấu hổ không có khả năng chia sẻ và gắn kết. Không ai muốn nói về điều đó, và bạn càng ít nói về nó, bạn càng có nó nhiều hơn. Điều đằng sau sự xấu hổ này, đó là "Tôi không đủ tốt," -- chúng ta đều biết cảm giác này: "Tôi không đủ trắng. Tôi không đủ mảnh mai, đủ giàu có, đủ đẹp, đủ thông minh, đủ thăng tiến." Điều ẩn sâu dưới chún là cảm giác khủng khiếp vì có thể bị tổn thương, ý tưởng mà, để sự kết nối hình thành, chúng ta phải cho phép chính mình được nhìn rõ, thực sự được nhìn rõ. 05:31 Và bạn biết tôi cảm thấy thế nào về sự tổn thương không. Tôi ghét sự tổn thương. Và rồi tôi nghĩ, đây là cơ hội của mình để đánh bại nó với cây thước đo của mình. Tôi đi vào, tôi cố hình dung những thứ đó, Tôi tính dùng một năm để giải mã sự xấu hổ, Tôi muốn hiểu cảm giác có thể bị tổn thương hoạt động như thế nào, và tôi muốn khôn hơn nó. Vì tôi đã sẵn sàng, và tôi đã rất hứng khởi. Chắc các bạn đoán ra rồi, việc đó sẽ không thành công. (Cười lớn) Bạn biết không. Vì thế tôi có thể kể cho bạn thật nhiều về sự xấu hổ, nhưng tôi đã phải mượn lấy thời gian của người khác. Nhưng tôi có thể nói với bạn thực chất của nó -- và điều này có thể là một trong những điều quan trọng nhất mà tôi đã học được trong một thập kỷ nghiên cứu. Một năm trời hóa ra lại tới 6 năm, hàng ngàn câu chuyện,hàng trăm những buổi phỏng vấn dài, những nhóm chuyên đề. Có thời điểm người ta gửi cho tôi những trang nhật ký và gửi tôi
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 110
những câu chuyện của họ -- hàng ngàn mẩu thông tin trong 6 năm trời. Và tôi gần như nắm giữ được nó. 06:34 Tôi gần như hiểu được, sự xấu hổ là gì, nó vận hành như thế nào. Tôi đã viết một quyển sách, Tôi đã công bố một lý thuyết, nhưng một thứ gì đó vẫn không ổn -- và đó là điều này, nếu tôi đơn thuần mang những người tôi đã phỏng vấn và chia họ ra thành nhóm những người có ý thức rằng họ đáng được trân trọng -- và điều đó dẫn tới, ý thức về sự trân trọng -- họ có một ý thức mạnh mẽ về tình yêu và sự gắn kết -- và nhóm kia là những người đang khổ sở để có được nó, những người luôn tự hỏi liệu họ có đủ tốt. Chỉ có một thứ tách biệt những người có một ý thức mạnh mẽ về tình yêu và sự gắn kết với những người vẫn đang cố gắng đạt được nó, Đó là, những người có một ý thức mạnh mẽ về tình yêu và sự gắn kết tin rằng họ xứng đáng để yêu thương và gắn kết. Chính nó đó. Họ tin rằng họ xứng đáng. Với tôi, phần khó nhất của điều khiến chúng ta rời xa sự kết nối là chúng ta sợ rằng chúng ta không xứng đáng để gắn kết, đó là điều, về mặt cá nhân và nghề nghiệp, Tôi đã muốn hiểu nhiều hơn nữa. Và những gì tôi làm đó là tôi lấy hết các cuộc phỏng vấn mà ở đó tôi thấy sự xứng đáng, ở đó tôi thấy người ta sông theo cách như thế và chỉ nhìn vào những trường hợp này. 07:51 Những gì mà những người này có chung? Tôi có hơi nghiện những đồ dùng văn phòng, nhưng đó là một chủ đề khác. tôi có một tập đựng hồ sơ, và tôi có một Sharpie, và tôi nghĩ, tôi nên gọi nghiên cứu này là gì? Và những từ đầu tiên nảy ra trong suy nghĩ của tôi là bằng cả trái tim. Đây là những người sống bằng cả trái tim từ chính cảm nhận sâu thẳm của cảm giác đáng được trân trọng. Vì thế tôi viết lên trên tập đựng hồ sơ, và tôi bắt đầu xem xét dữ liệu. Thật ra, tôi đã thực hiện nó trướctrong bốn ngày liền phân tích dữ liệu thật kỹ lưỡng, khi tôi xem lại, lấy ra những bài phỏng vấn, những câu chuyện, những sự cố. Bức họa chính là gì? Những khuôn mẫu nằm ở đâu? Chồng tôi đã đi khỏi thành phố với lũ trẻ bởi vì tôi luôn luôn chú tâm vào cái thứ khùng điên Jackson Pollock này,nơi mà tôi chỉ luôn viết và trong trạng thái nghiên cứu của tôi. Và đây là cái mà tôi tìm được. Cái mà họ có chung đó là lòng can đảm. Và tôi muốn phân biệt dũng khí và sự can đảm cho bạn trong giây lát. Can đảm, định nghĩa ban đầu của can đảm khi nó xuất hiện lần đầu trong tiếng Anh -- nó xuất phát từ tiếng Latin cor, có nghĩa là trái tim -- và định nghĩa ban đầu là kể câu chuyện về bạn là ai với cả trái tim của mình.
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 111
Vậy những người này rất đơn giản, có dũng khí để là người không hoàn hảo. Họ có lòng thương cảm để trở nên tử tế với chính họ trước và sau đó là với người khác, bởi vì, hóa ra là, chúng ta không thể thương cảm người khác nếu chúng ta không đối xử với chính mình một cách tử tế. Và điều cuối cùng đó là họ có sự liên kết, và -- đây là phần khó -- kết quả của sự chân thành là,họ có thể từ bỏ khuôn mẫu mà họ nghĩ mình phải đạt tới, để trở thành chính bản thân mình, bạn phải hoàn toàn làm điều này để kết nối. 09:39 Những điều khác họ có chung là điều này. Họ hoàn toàn chấp nhận sự tổn thương. Họ tin là những điều khiến họ có thể bị tổn thương khiến họ trở nên đẹp hơn. Họ không nói về sự tổn thương là cảm giác thoải mái, hoặc là họ cũng không nói về việc bị chà đạp -- như là tôi đã nghe được trước đây trong cuộc phỏng vấn về sự xấu hổ. Họ chỉ nói về nó như là điều cần thiết. Họ nói về sự sẵn lòng để nói "Tôi yêu bạn" trước, sự sẵn lòng để làm điều gì đó mà không hề có gì đảm bảo, sự sẵn lòng để chờ đợi bác sỹ gọi sau khi xét nghiệm tuyến vú. Họ sẵn lòng để đầu tư vào một mối quan hệ có thể hoặc không thể đi đến đâu. Họ nghĩ đó là điều cơ bản. 10:43 Cá nhân tôi nghĩ đó là sự biểu lộ. Tôi không thể tin là tôi đã cam kết trung thành để nghiên cứu -- định nghĩa của việc nghiên cứu là để điều khiển và dự đoán, để tìm hiểu những hiện tượng, cho một lý do cụ thể để điều khiển và dự đoán. Và giờ nhiêm vụ của tôi là điều khiển và dự đoán đã mở ra câu trả lời là cách để sống đó là với sự tổn thương và ngừng việc điều chỉnh và dự đoán. Điều này dẫn đến một chút suy sụp -- (Cười lớn) -- mà thực sự có thể xem như thế này. (Cười lớn) Và quả thật thế. Tôi gọi nó là suy sụp, nhà vật lý trị liệu của tôi gọi đó là sự thức tỉnh về mặt nhận thức. Thức tỉnh về mặt nhận thức nghe hay hơn là suy sụp, nhưng tôi đảm bảo với bạn đó là suy sụp. Và tôi đã phải đặt dữ liệu của tôi qua một bên và đi tìm một nhà vật lý trị liệu. Để tôi nói với bạn điều này: bạn biết mình là ai khi bạn gọi cho bạn của mình và nói. "Tôi nghĩ là tôi cần gặp ai đó. Bạn có giới thiệu ai đấy được không?" Bởi vì năm người bạn của tôi đã phản ứng thế này, "Oh. Tôi không muốn là nhà trị liệu cho bạn." (Cười lớn) Tôi đã như, "Như thế nghĩa là sao chứ?" Và họ nói như, "Tôi chỉ nói, bạn biết đấy.Đừng mang thước đo của bạn thôi." Tôi trả lời, "OK." 12:02
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 112
Và thế là tôi tìm thấy một nhà trị liệu. Buổi gặp đầu tiên của tôi với cô ấy, Diana -- Tôi đã mang tới danh sách của mình về cách mà những người sống bằng cả trái tim sống, và tôi ngồi xuống. Và cô ấy hỏi, "Bạn thế nào?" Và tôi nói, "Tôi tốt lắm. Tôi ổn cả." Cô ấy hỏi, "Điều gì xảy ra thế?" Và đây là một nhà trị liệu đến gặp những nhà trị liệu khác, bởi vì chúng tôi phải đi qua những thứ này, bởi vì các thang đo B.S. đều tốt cả. (Cười lớn) Và thế là tôi nói, "Đây là vấn đề, Tôi đang gặp rắc rối." Và cô ấy hỏi, "Rắc rối gì vậy?" Và tôi nói, "Ờ, tôi có vấn đề về cảm giác có thể bị tổn thương. Và tôi biết rằng sự tổn thương là nguồn gốc chính của sự xấu hổ và nỗi sợ hãi và chúng ta đều phải đánh vật cho giá trị của mình, nhưng nó cho thấy nó cũng chính là nơi sản sinh của niềm vui, của sự sáng tạo, của sự gắn kết, của tình yêu Và tôi nghĩ tôi có vấn đề, và tôi cần sự giúp đỡ." Và tôi nói, "Nhưng ở đây nói rõ điều này, không hề có vấn đề về gia đình, không rắc rối về tuổi thơ." (Cười lớn) "Tôi cần một số giải pháp." (Cười lớn) (Vỗ tay) Cảm ơn. Và cô ấy tỏ ra thế này. (Cười lớn) Và tôi nói, "Tệ quá, phải không?"Và cô ấy nói, "Nó không tốt cũng chẳng xấu." (Cười lớn) "Nó chỉ là chính nó." Và tôi nói, "Ồ Chúa ơi, chắc là nó sẽ tệ lắm đây." 13:38 (Cười lớn) 13:41 Và nó đúng thế thật, và cũng không phải thế thật. Và mất khoảng một năm. Và bạn biết có những người khi mà họ nhận ra là sự tổn thương và sự dịu dàng là quan trọng, và thế là họ chấp nhận và bước đi cùng nó. A: đó không phải tôi, và B: tôi thậm chí không giao du với những người như thế.(Cười lớn) Đối với tôi, đó là một năm dài tranh đấu. Đó là một cuộc đấu đầy gian khó. Sự tổn thương đẩy một cái, tôi đẩy lại Tôi đã thua trong cuộc đấu, nhưng có lẽ đã lấy lại được cuộc sống của mình. 14:14 Và sau đó tôi trở lại nghiên cứu và dành vài năm trời thực sự cố gắng để hiểu những người sống bằng cả trái tim là ai những lựa chọn họ đã làm và ta làm gì với sự tổn thương. Tại sao chúng ta lại phải vật lộn với nó nhiều như thế? Có phải tôi đơn độc trong đối đầu với sự tổn thương? Không. Và điều mà tôi đã học được. Chúng ta làm tê cứng sự tổn thương khi chúng ta chờ đợi một cuộc gọi.Điều đó thật buồn cười, tôi đã viết ra vài thứ tren Twitter và Facebook nói là, "Bạn định nghĩa sự tổn thương như thế nào? Điều gì khiến bạn cảm thấy bị thương tổn?"
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 113
Và trong vòng 1 tiếng rưỡi, tôi đã có 150 câu trả lời. Bởi vì tôi muốn biết điều gì ngoài kia. Đã yêu cầu chồng của tôi giúp, bởi vì tôi bị ốm, và chúng tôi chỉ mới cưới; khơi mào chuyện quan hệ với chồng tôi; khơi mào chuyện quan hệ với vợ tôi; bị từ chối; mời ai đó đi chơi; chờ bác sỹ gọi lại; bị sa thải; sa thải người khác -- đó là thế giới mà chúng ta đang sống. Chúng ta đang sống trong một thế giới đầy tổn thương. Và một trong những cách chúng ta giải quyết nó là chúng ta ghìm nén sự tổn thương. 15:23 Và tôi nghĩ có những dấu hiệu -- và nó không phải là nguyên nhân suy nhất dấu hiệu này tồn tại,nhưng tôi nghĩ đó là lý do chính -- chúng ta nợ nần cực độ, béo phì, nghiện ngập và dùng thuốcbăng đảng trong lịch sử Mỹ. Vấn đề là -- và tôi học được điều này từ nghiên cứu -- bạn không thể đóng băng cảm xúc một cách chọn lọc. Bạn không thể nói, đây là vấn đề xấu. Đây là sự tổn thương, đây là sự đau buồn, đây là sự xấu hổ, đây là nỗi sợ, đây là sự thất vọng, Tôi không muốn cảm thấy những điều này. Tôi muốn một vài ly bia và bánh ngọt nhân chuối. (Cười lớn) Tôi không muốn cảm thấy những điều này. Và tôi biết là sự nhận biết đó thật buồn cười Tôi đi vào trong cuộc sống của bạn để kiếm sống. Chúa ơi. (Cười lớn) Bạn không thể đóng băng những cảm giác khó chịu này mà không đóng băng những tác động, những cảm xúc của mình. bạn không thể đóng băng một cách chọn lọc.Vì thế khi chúng ta đóng băng những thứ này, chúng ta đóng băng niềm vui, chúng ta đóng băng sự biết ơn, chúng ta đóng băng niềm hạnh phúc. Và sau đó chúng ta thật đáng thương, và chúng ta tìm kiếm mục tiêu và ý nghĩa, và sau đó chúng ta cảm thấy bị tổn thương, và sau đó chúng ta muốn có một vài ly bia và bánh ngọt nhân chuối. Và nó trở thành một vòng xoay nguy hiểm. 16:47 Một trong những thứ mà tôi nghĩ chúng ta cần phải suy nghĩ đó là tại sao và làm thế nào chúng ta đóng băng cảm giác. Và nó không phải chỉ là sự nghiện ngập. Một điều khác chúng ta làm là chúng ta tạo ra những thứ không chắc chắn thành chắc chắn. Tôn giáo đã đi từ niềm tin vào tín ngưỡng và sự huyền bí đến tính xác thực. Tôi đúng, anh sai. Câm miệng lại. Thế đó. Đơn giản, rất chắc chắn.Chúng ta càng sợ, chúng ta càng dễ bị tổn thương, và chúng ta càng lo sợ. Đó là thứ giống như chính trị ngày hôm nay. Không có bất kỳ thảo luận nào thêm nữa. Không hề có đối thoại. Chỉ có đỗ lỗi. Bạn có biết đổ lỗi cho điều gì đó được diễn tả thế nào trong nghiên cứu không? Là cách để giảm bớt đau đớn và phiền muộn. Chúng ta hoàn hảo. Nếu có
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 114
bất cứ ai muốn cuộc sống của họ trong như thế này thì đó chính là tôi, nhưng nó không giúp ích gì. Bởi điều chúng ta làm là lấy mỡ từ mông chúng ta và đặt nó vào gò má. (Cười lớn) Mà xem như, tôi hi vọng trong 100 năm nữa, người ta sẽ nhìn lại và thốt lên, "Ồ" 17:50 (Cười lớn) 17:52 Và chúng ta hoàn thiện, một cách nguy hiểm nhất, con cái của chúng ta. Để tôi nói cho bạn điều mà tôi nghĩ về đám trẻ. Chúng bị buộc chặt để sống còn khi chúng sinh ra. Và khi bạn ôm những đứa bé mới sinh hoàn hảo trong tay bạn, công việc của chúng ta không phải là nói, "Nhìn nó kìa, nó thật hoàn hảo. Công việc của tôi là giữ cho nó hoàn hảo -- đảm bảo rằng nó có thể vào đội quần vợt vào lớp năm và Yale vào lớp bảy." Đó không phải công việc của chúng ta. Công việc của chúng ta là nhìn ra và nói, "Con biết không? Con không hoàn hảo, và con phải tranh đấu, nhưng con đáng được trân trọng với tình yêu và sự gắn kết." Đó là công việc của chúng tôi. Cho tôi thấy một thế hệ những đứa trẻ được nuôi lớn như thế, và chúng ta sẽ kết thúc được những vấn đề mà tôi nghĩ chúng ta đang đối diện ngày hôm nay. Chúng ta giả bộ rằng những thứ mà chúng ta làm không hề có một ảnh hưởng lên người khác. Chúng ta làm những điều đó trong cuộc sống cá nhân Chúng ta cho rằng sự liên kết -- cho dù nó là sự cứu trợ, một bãi dầu loang, thu hồi sản phẩm -- chúng ta giả bộ như điều mà chúng ta đang làm không hề có một tác động lớn lên người khác. Tôi sẽ nói với các công ty đó,Chúng tôi chỉ cần bạn tin cậy và xác thực và nói, "Chúng tôi xin lỗi. Chúng tôi sẽ sửa nó." 19:01 Nhưng có một cách khác, và tôi sẽ để nó cho bạn suy nghĩ. Đây là điều mà tôi đã tìm được: đó là để cho chính chúng ta được nhìn thấy, nhìn thấy trong sâu thẳm, nhìn thấy một cách đầy tổn thương; để yêu thương với cả trái tim của mình, mặc dù không hề có sự đảm bảo -- và thực sự là rất khó, và tôi có thể nói với bạn rằng, là một người mẹ, điều này thực khó vô cùng -- khi phải tập luyện sự biết ơn và niềm vui sướng trong những thời khắc của sự kinh hãi, khi mà chúng ta đang tự hỏi, "Tôi có thể yêu bạn nhiều đến thế không? Tôi có thể tin vào điều đó một cách đầy nhiệt thành? Tôi có thể mãnh liệt như thế về điều đó không? chỉ để có thể ngừng lại và, thay vì nghĩ về những thảm họa có thể xảy ra, chỉ nói là "Tôi thật biết ơn, bởi vì khi cảm nhận được sự tổn thương này nghĩa là tôi vẫn đang sống." Và điều cuối cùng, điều mà tôi cho
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 115
là quan trọng bậc nhất, đó là tin rằng chúng ta đủ rồi. Bởi vì khi chúng ta làm việc từ một nơi Tôi tin là khi nói, "Tôi cảm thấy đầy đủ" thì chúng ta sẽ ngừng la hét và bắt đầu lắng nghe, chúng ta sẽ tử tế và thân ái với những người xung quanh chúng ta, và chúng ta cũng tử tế và thân ái với chính mình. 20:05 Đó là tất cả những gì tôi muốn nói. Cảm ơn 20:07 (Vỗ tay)
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 116
JILL BOLTE TAYLOR My stroke of insight 00:11 I grew up to study the brain because I have a brother who has been………….. with a brain disorder, schizophrenia. And as a sister and later, as a scientist, I wanted to understand, why is it that I can take my dreams, I can connect them to my reality, and I can make my dreams come true? What is it about my brother's brain and his schizophrenia that he cannot connect
his dreams to
a common and shared………….., so they instead
become…………..? 00:44 So I dedicated my career to research into the severe………………. And I moved from my home state of Indiana to………….., where I was working in the lab of Dr. Francine Benes, in the Harvard ………….of Psychiatry. And in the lab, we were asking the question, "What are the ……………differences between the brains of individuals who would be diagnosed as normal control, as compared with the brains of individuals diagnosed with schizophrenia, schizoaffective or bipolar…………..?" 01:16 So we were essentially mapping the microcircuitry of the brain: which cells are communicating with which cells, with which………., and then in what quantities of those chemicals? So there was a lot of meaning in my life because I was performing this type of research during the day, but then in the evenings and on the weekends, I traveled as an ………….for NAMI, the National Alliance on Mental Illness. 01:43 But on the morning of December 10, 1996, I woke up to discover that I had a brain disorder of my own. A …………… exploded in the left half of my brain. And in the course of four hours, I watched my brain completely deteriorate in its ability to process all
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 117
information. On the morning of the hemorrhage, I could not walk, talk, read, write or ………….any of my life. I essentially became an ……………in a woman's body. 02:16 If you've ever seen a human brain, it's obvious that the two hemispheres are completely separate from one another. And I have brought for you a real……………. 02:28 (Groaning, laughter) 02:36 So this is a real human brain. This is the front of the brain, the back of brain with the spinal cord hanging down, and this is how it would be positioned inside of my………….. And when you look at the brain, it's obvious that the two cerebral cortices are completely …………… one another. 02:57 For those of you who understand computers, our right hemisphere ………….. like a parallel processor, while our left hemisphere functions like a serial processor. The two hemispheres do …………..with one another through the corpus callosum, which is made up of some …………… axonal fibers. But other than that, the two hemispheres are completely separate. Because they process information differently, each of our hemispheres think about different things, they care about different things, and, dare I say, they have very different……………. Excuse me. Thank you. It's been a joy. 03:40 Assistant: It has been. 03:41 (Laughter) 03:45 Our right human hemisphere is all about this present moment. It's all about "right here, right now." Our right hemisphere, it thinks in pictures and it learns kinesthetically through the …………. of our bodies. Information, in the form of energy, streams in simultaneously through all of our ……………. and then it explodes into this enormous collage of what this present moment looks like, what this present moment smells like and
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 118
tastes like, what it feels like and what it sounds like. I am an energy-being connected to the energy all around me through the ……………….of my right hemisphere. We are energybeings connected to one another through the consciousness of our right hemispheres as one………………. And right here, right now, we are brothers and sisters on this planet, here to make the world a better place. And in this moment we are perfect, we are whole and we are beautiful. 04:55 My left hemisphere, our left hemisphere, is a very different place. Our left hemisphere thinks linearly and methodically. Our left hemisphere is all about the past and it's all about the future. Our left hemisphere is designed to take that enormous collage of the present moment and start picking out details, and more details about those details. It then …………. and organizes all that information, associates it with everything in the past we've ever learned, and projects into the future all of our possibilities. And our left hemisphere thinks in language. It's that ongoing brain chatter that connects me and my ………….. to my external world. It's that little voice that says to me, "Hey, you've got to remember to pick up bananas on your way home. I need them in the morning." It's that ……….. intelligence that reminds me when I have to do my………….. But perhaps most important, it's that little voice that says to me, "I am. I am." 06:07 And as soon as my left hemisphere says to me "I am," I become separate. I become a single ……. individual, separate from the energy …………. me and separate from you. And this was the ………… of my brain that I lost on the morning of my stroke.
06:24 On the morning of the stroke, I woke up to a pounding pain behind my left eye. And it was the kind of caustic pain that you get when you …………. ice cream. And it just gripped me - and then it released me. And then it just gripped me -- and then it ……………..me. And it was very unusual for me to ever experience any kind of pain, so I thought, "OK, I'll just start my…………….." 06:51
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 119
So I got up and I jumped onto my cardio glider, which is a full-body,……………. machine. And I'm jamming away on this thing, and I'm realizing that my hands look like primitive claws grasping onto the bar. And I thought, "That's very peculiar." And I looked down at my body and I thought, "Whoa, I'm a weird-looking thing." And it was as though my consciousness had …………. from my normal perception of reality, where I'm the person on the machine having the experience, to some esoteric space where I'm …………….. myself having this experience. 07:28 And it was all very peculiar, and my headache was just getting worse. So I get off the machine, and I'm walking across my living room floor, and I realize that everything inside of my body has slowed way down. And every step is very ………… and very…………….. There's no fluidity to my pace, and there's this constriction in my area of perception, so I'm just focused on internal systems. And I'm standing in my bathroom getting ready to step into the shower, and I could actually hear the …………. inside of my body. I heard a little voice saying, "OK. You……………, you've got to contract. You muscles, you relax." 08:04 And then I lost my………….., and I'm propped up against the wall. And I look down at my arm and I realize that I can no longer define the boundaries of my body. I can't define where I begin and where I end, because the atoms and the molecules of my arm …………….. the ………… and molecules of the wall. And all I could ………….was this energy -energy. 08:29 And I'm asking myself, "What is wrong with me? What is going on?" And in that moment, my left hemisphere brain chatter went totally…………... Just like someone took a remote control and pushed the ………..button. Total silence. And at first I was shocked to find myself inside of a silent mind. But then I was immediately…………….. by the ……………. of the energy around me. And because I could no longer identify the ………… of my body, I felt enormous and expansive. I felt at one with all the energy that was, and it was beautiful there.
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 120
09:10 Then all of a sudden my left hemisphere comes back online and it says to me, "Hey! We've got a problem! We've got to get some help." And I'm going, "Ahh! I've got a problem!" 09:18 (Laughter) 09:20 So it's like, "OK, I've got a problem." But then I immediately drifted right back out into the consciousness -- and I ………… refer to this space as La La Land. But it was beautiful there. Imagine what it would be like to be totally disconnected from your brain chatter that connects you to the …………. world. 09:39 So here I am in this space, and my job, and any stress related to my job -- it was gone. And I felt lighter in my body. And imagine all of the…………….. in the external world and any stressors related to any of those -- they were gone. And I felt this sense of………………. And imagine what it would feel like to lose ………….. of emotional………….! (Laughter) Oh! I felt euphoria -- euphoria. It was beautiful. 10:14 And again, my left hemisphere comes online and it says, "Hey! You've got to pay attention. We've got to get help." And I'm thinking, "I've got to get help. I've got to focus." So I get out of the …………..and I mechanically dress and I'm walking around my apartment, and I'm thinking, "I've got to get to work. Can I drive?" 10:31 And in that moment, my right arm went totally …………….by my side. Then I realized, "Oh my gosh! I'm having a stroke!" And the next thing my brain says to me is, Wow! This is so cool! 10:44 (Laughter) 10:46 This is so cool! How many brain scientists have the…………….. to study their own brain from the inside out?"
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 121
10:53 (Laughter) 10:55 And then it ………..my mind, "But I'm a very busy woman!" 10:59 (Laughter) 11:00 "I don't have time for a stroke!" So I'm like, "OK, I can't stop the stroke from…………….., so I'll do this for a week or two, and then I'll get back to my……………. OK. So I've got to call help. I've got to call work." I couldn't remember the number at work, so I remembered, in my office I had a ………………with my number. So I go into my business room, I pull out a three-inch stack of business cards. And I'm looking at the card on top and even though I could see clearly in my mind's eye what my business card looked like, I couldn't tell if this was my card or not, because all I could see were……….. And the pixels of the words blended with the pixels of the…………….. and the pixels of the symbols, and I just couldn't tell. And then I would wait for what I call a wave of…………... And in that moment, I would be able to …………..to normal reality and I could tell that's not the card... that's not the card. It took me ………………..to get one inch down inside of that stack of cards. In the meantime, for 45 minutes, the hemorrhage is getting ………….. in my left hemisphere. I do not understand numbers, I do not understand the telephone, but it's the only plan I have. 12:07 So I take the phone pad and I put it right here. I take the business card, I put it right here, and I'm matching the shape of the squiggles on the card to the shape of the squiggles on the phone…………. But then I would drift back out into……………, and not remember when I came back if I'd already dialed those numbers. So I had to wield my paralyzed arm like a stump and cover the numbers as I went along and pushed them, so that as I would come back to normal reality, I'd be able to tell, "Yes, I've already ……… that number." 12:41
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 122
Eventually, the whole number gets dialed and I'm listening to the phone, and my colleague ………….. the phone and he says to me, "Woo woo woo woo." (Laughter) 12:51 (Laughter) 12:54 And I think to myself, "Oh my gosh, he sounds like a …………..Retriever!" 12:59 (Laughter) 13:01 And so I say to him -- clear in my mind, I say to him: "This is Jill! I need help!" And what comes out of my voice is, "Woo woo woo woo woo." I'm thinking, "Oh my gosh, I sound like a Golden Retriever."So I couldn't know -- I didn't know that I couldn't speak or understand language until I tried. So he ……………that I need help and he gets me help. 13:21 And a little while later, I am riding in an………… from one hospital across Boston to [Massachusetts] General Hospital. And I curl up into a little fetal ball. And just like a balloon with the last bit of air, just right out of the balloon, I just felt my energy lift and just I felt my spirit………... 13:47 And in that moment, I knew that I was no longer the choreographer of my life. And either the doctors rescue my body and give me a ………….at life, or this was perhaps my moment of……………...
14:06 When I woke later that afternoon, I was shocked to discover that I was still alive. When I felt my spirit surrender, I said goodbye to my life. And my mind was now suspended between two very opposite …………….of reality. ………………… coming in through my ………….systems felt like pure pain. Light burned my brain like…………., and sounds were so loud and chaotic that I could not pick a voice out from the background noise, and I just wanted to…………... Because I could not identify the position of my body in space, I
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 123
felt enormous and expansive, like a genie just liberated from her bottle. And my spirit soared free, like a great ……………gliding through the sea of silent euphoria. Nirvana. I found Nirvana. And I remember thinking, there's no way I would ever be able to ……………the enormousness of myselfback inside this tiny little body. 15:25 But then I realized, "But I'm still alive! I'm still alive, and I have found Nirvana. And if I have found Nirvana and I'm still alive, then everyone who is alive can find Nirvana." And I …………..a world filled with beautiful, peaceful, compassionate, loving people who knew that they could come to this space at any time. And that they could purposely choose to step to the right of their left hemispheres -- and find this peace. And then I realized what a tremendous gift this experience could be, what a stroke of insight this could be to how we live our lives. And it motivated me to ………………… 16:21 Two and a half weeks after the hemorrhage, the …………….went in, and they removed a …………….clot the size of a golf ball that was pushing on my language centers. Here I am with my mama, who is a true angel in my life. It took me eight years to completely recover. 16:40 So who are we? We are the …………. power of the universe, with manual dexterity and two …………. minds. And we have the power to choose, moment by moment, who and how we want to be in the world. Right here, right now, I can step into the consciousness of my right hemisphere, where we are.I am the life-force power of the universe. I am the lifeforce power of the 50 trillion beautiful ………….. geniuses that make up my form, at one with all that is. Or, I can choose to step into the consciousness of my left hemisphere, where I become a single individual, a solid. Separate from the flow, separate from you. I am Dr. Jill Bolte Taylor: ……………., neuroanatomist. These are the "we" inside of me. Which would you choose? Which do you choose? And when? I believe that the more time we spend choosing to run the deep ……………………circuitry of our right hemispheres, the more peace we will project into the world, and the more peaceful our planet will be. And I thought that was an idea worth …………………..
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 124
18:12 Thank you. 18:13 (Applause)
ANSWER KEY 1. Diagnosed 2. Reality 3. Delusion 4. mental illnesses 5. Boston 6. Department 7. Biological 8. Disorder 9. Chemicals 10. Advocate 11. blood vessel 12. recall 13. infant 14. human brain 15. head 16. separate from 17. functions 18. communicate 19. 300 million 20. Personalities 21. Movement 22. sensory systems 23. consciousness 24. human family 25. categorizes 26. internal world 27. calculating 28. laundry 29. solid 30. flow around 31. portion 32. bite into 33. released 34. normal routine
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 125
35. full-exercise 36. shifted away 37. witnessing 38. rigid 39. deliberate 40. dialogue 41. muscles 42. balance 43. blended with 44. atoms 45. detect 46. silent 47. mute 48. captivated 49. magnificence 50. boundaries 51. affectionately 52. external 53. relationships 54. peacefulness 55. 37 years 56. Baggage 57. Shower 58. Paralyzed 59. Opportunity 60. Crosses 61. Happening 62. Routine 63. business card 64. pixels 65. background 66. clarity 67. reattach 68. 45 minutes 69. Bigger 70. Pad 71. La La Land 72. Dialed 73. picks up 74. Golden 75. Recognizes 76. Ambulance 77. Surrender
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 126
78. second chance 79. transition 80. planes 81. Stimulation 82. Sensory 83. Wildfire 84. Escape 85. whale 86. squeeze 87. recover 88. pictured 89. surgeons 90. blood 91. life-force 92. cognitive 93. molecular 94. intellectual 95. inner-peace 96. spreading
VIETNAMESE TRANSCIPT 00:11 Tôi lớn lên để nghiên cứu bộ não bởi vì tôi có một người anh trai bị chẩn đoán mắc chứng rối loạn não: tâm thần phân liệt. Là người em gái và sau này là nhà khoa học, tôi muốn tìm hiểu tại sao rằng là tôi có thể đem những giấc mơ, và kết nối chúng với đời thực của tôi, và làm cho chúng trở thành hiện thực. Vấn đề não bộ của anh trai tôi là gì và sao mà bệnh tâm thần phân liệt đã làm anh ấy không thể nối kết những giấc mơ của anh với đời thường, và rồi thay vào đó trở thành ảo tưởng? 00:44 Vì vậy, tôi đã đặt hết tâm huyết vào nghiên cứu những bệnh tâm thần ở mức trầm trọng. Tôi đã chuyển nhà từ tiểu bang Indiana đến thành phố Boston, nơi mà tôi đã làm việc tại phòng thí nghiệm của Tiến sĩ Francine Benes, ở Harvard Khoa thần kinh. Và trong phòng thí nghiệm, chúng tôi đã đặt câu hỏi, "Sự khác biệt sinh học giữa những bộ não khác nhau là gì người như thế nào thì được chẩn đoán là có bộ não bình thường, so với bộ não của người bị tâm thần phân liệt, trầm cảm phân liệt hay rối loạn lưỡng cực?"
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 127
01:16 Vì vậy, chúng tôi đã phác thảo cốt lõi về những vi mạch trong não bộ: Những tế bào nào liên lạc vớinhững tế bào nào, với điều kiện hóa học nào, và kế tiếp định lượng những chất hóa học đó là bao nhiêu? Và cuộc sống của tôi đã rất có ý nghĩa vì tôi đã tập trung vào những nghiên cứu hằng ngày.Nhưng vào những buổi tối và cuối tuần, tôi đi đây đó vận động cho NAMI, Hiệp Hội Bệnh Thần Kinh Toàn Quốc. Nhưng vào buổi sáng ngày 10 tháng 12 năm 1996, tôi thức dậy khám phá ra rằng Tôi có một chứng rối loạn não của chính mình Một mạch máu ở bên bán cầu trái bộ não của tôi bị vỡ. Và trong vòng 4 tiếng đồng hồ, Tôi đã quan sát toàn bộ tiến trình thoái hóa về khả năng xử lý thông tin. Vào sáng cái ngày bị xuất huyết não, Tôi không thể đi, nói, đọc, viết hoặc nhớ lại bất kỳ cái gì của cuộc sống tôi. Về cơ bản, tôi trở thành đứa trẻ sơ sinh trong cơ thể của một người phụ nữ. 02:16 Nếu bạn đã từng nhìn thấy một bộ não con người, sẽ thấy nó hiển nhiên có hai bán cầu hoàn toàn tách biệt nhau. Và tôi đã mang cho bạn một bộ não người thật. Vậy, đây là một bộ não người thật. 02:39 Đây là mặt trước của não, mặt sau của não bộ với tủy sống treo xuống, và đây là cách nó sẽ được đặt bên trong đầu của tôi. Và khi bạn nhìn vào bộ não, nó rõ ràng rằng hai bán cầu não là hoàn toàn tách rời nhau. Đối với những bạn am hiểu về máy tính, thì bán cầu phải của chúng ta hoạt động như một bộ xử lý song song, trong khi bán cầu trái hoạt động như một bộ xử lý nối tiếp. Hai bán cầu truyền thông với nhau xuyên qua thể chai, là phần được tạo bởi 300 triệu thớ/sợi trục thần kinh.Nhưng ngoài ra, hai bán cầu là hoàn toàn riêng biệt. Bởi vì chúng xử lý thông tin khác nhau, mỗi bán cầu suy nghĩ về những điều khác nhau, chúng quan tâm về những điều khác nhau, và, tôi dám nói rằng, mỗi bán cầu có cá tính rất khác nhau. 03:36 Xin phép. Cảm ơn. Đó là đùa thôi. (Trợ lý: Vâng) 03:44 Bán cầu phải của chúng ta là về thời điểm hiện tại. Đó là về "ngay ở đây, ngay bây giờ." Bán cầu phải của chúng ta, nó nghĩ bằng hình ảnh và nó học khả năng phán đoán thông qua sự
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 128
chuyển động của cơ thể chúng ta. Thông tin, dưới hình thức năng lượng, chảy vào cùng một lúc qua tất cả các hệ thống giác quan của chúng ta và rồi nó phát triển tạo thành những bức ảnh (cắt dán) nghệ thuật rất lớn về những gì mà hiện tại trông giống như thế, những gì mà thời điểm hiện tại ngửi thấy và nếm thấy, những gì giống như cảm giác, và những gì giống như âm thanh. Tôi là một đơn vị năng lượng kết nối với tất cả năng lượng quanh tôi thông qua ý thức của não phải. Chúng ta là những đơn vị năng lượng được kết nối với những đơn vị khác thông qua ý thức nhờ não phải của chúng ta như trong một gia đình lớn của loài người.. Và ngay đây, ngay bây giờ, chúng ta là những anh chị em trên địa cầu, ở đây để làm cho thế giới tốt đẹp hơn. Và trong giây phút này chúng ta thật hoàn hảo, chúng ta nguyên vẹn và xinh đẹp. 04:55 Não trái của tôi, hay của chúng ta, là một nơi rất khác biệt. Não trái của chúng ta tư duy tuyến tính và có phương pháp rõ ràng. Não trái của chúng ta là tất cả về quá khứ và là tất cả về tương lai. Não trái của chúng ta được thiết kế để vẽ ra bức tranh cắt dán khổng lồ của hiện tại và bắt đầu tạo ra càng lúc càng nhiều chi tiết từ những chi tiết này. Sau đó nó phân loại và tổ chức tất cả những thông tin đó, kết hợp nó với mọi thứ trong quá khứ mà chúng ta đã học, và lên kế hoạch cho tương lai tất cả những gì chúng ta có thể. Và não trái của chúng ta tư duy bằng ngôn ngữ. Nó là phần não đối thoại liên tục, kết nối tôi và thế giới nội tại với thế giới bên ngoài. Đó là một giọng nói nhỏ nói với tôi: "Này,nhớ mua chuối trên đường về nhà nhé. Tôi cần nó vào buổi sáng." 05:52 Sự thông minh tính toán đó đã nhắc nhở tôi khi tôi phải giặt giũ. Nhưng có lẽ quan trọng nhất, là khi giọng nói nhỏ đó nói với tôi rằng, "Tôi là. Tôi là."Và ngay lúc não trái của tôi nói với tôi rằng "Tôi là" Tôi trở nên riêng biệt. Tôi trở thành một cá thể biệt lập, tách rời khỏi dòng năng lượng xung quanh, và rồi tách khỏi các bạn. Và đây là phần não mà tôi đã mất vào buổi sáng mà tôi đột quỵ. 06:23 Vào buổi sáng đó, tôi thức dậy với cơn đau búa bổ đằng sau mắt trái. Và nó đau tê buốt giống như khi bạn cắn cây kem đá vậy. Và nó tóm lấy tôi rồi nó thả tôi ra. Và nó lại tóm lấy
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 129
tôi sau đó thả tôi ra. Và nó rất khác thường khác với mọi kinh nghiệm về bất kỳ loại đau đớn nào của tôi, nên tôi đã nghĩ, OK, tôi chỉ việc bắt đầu thói quen bình thường. 06:50 Vậy nên tôi thức dậy và nhảy vào máy tập của tôi, đó là loại máy tập toàn bộ thân thể. Và tôi bị rối loạn trên cái thứ này, và tôi nhận ra rằng tay tôi trông như bộ vuốt nguyên thủy đang bám chặt vào tay vịn. Và tôi nghĩ rằng "Thật lạ lùng." Và tôi nhìn xuống toàn thân và nghĩ "Whoa, Tôi giống cái quái gì đây." Và nó dường như là ý thức của tôi bị đẩy ra khỏi nhận thức về thực tế của tôi, nơi mà tôi là một con người đang ở trên một cỗ máy và trải nghiệm tới một không gian bí hiểm nơi mà tôi chứng kiến tôi trải nghiệm những điều này. 07:28 Và tất cả thật kỳ dị, và cơn nhức đầu của tôi trở nên tồi tệ hơn. Nên tôi rời khỏi cái máy tập, và tôi đi ngang phòng khách, và tôi nhận ra rằng mọi thứ bên trong cơ thể tôi bị chậm lại. Và mỗi bước chân đều rất cứng nhắc và rất chậm rãi. Những bước chân không còn linh động, và nhận thức của tôi bị co lại, nên tôi chỉ tập trung vào hệ thống nội tại bên trong. Và tôi đứng trong phòng tắm sẵn sàng bước tới chỗ vòi sen, và tôi có thể thật sự nghe thấy cuộc đối thoại bên trong cơ thể. Tôi nghe một giọng nhỏ nói rằng. "OK, ê cơ bắp, mày phải co lại. Ê cơ bắp, mày thả lỏng đi." 08:03 Và sau đó tôi mất thăng bằng, và tôi dựa vào tường. Tôi nhìn xuống cánh tay và nhận ra rằng tôi không thể xác định được phạm vi cơ thể mình nữa. Tôi không thể xác định được chỗ nào tôi bắt đầu và kết thúc ở đâu, bởi vì những nguyên tử và phân tử của tay tôi trộn lẫn với những nguyên tử và phân tử của bức tường. Và tất cả những gì tôi có thể phát hiện là năng lượng - năng lượng. 08:29 Và tôi tự hỏi "Mình bị cái gì vậy? Cái gì đang xảy ra?" Và trong khoảnh khắc, cuộc đối thoại não của tôi-- cuộc đối thoại của não trái của tôi -- trở nên hoàn toàn im lặng. Giống như ai đó cầm điều khiển từ xa và bấm vào nút Mute. Hoàn toàn im lặng. Và thoạt tiên tôi bị sốc khi tìm chính mình bên trong một đầu óc im lặng. Nhưng sau đó tôi ngay lập tức đắm chìm trong vẻ tráng lệ của những dòng năng lượng xung quanh. Và bởi vì tôi không còn nhận
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 130
ra phạm vi cơ thể của mình được nữa, tôi cảm thấy to lớn và mở rộng ra. Tôi cảm thấy mình và tất cả năng lượng là một, và nó thật đẹp. 09:09 Và đột nhiên não trái của tôi trở lại, và nó nói với tôi "Này! Chúng ta có một rắc rối! Chúng ta có vấn đề! Chúng ta cần giúp đỡ." Và tôi tiếp tục "Ahh! Tôi có rắc rối! Tôi có vấn đề." Nó giống như là "Ok Ok, tôi có vấn đề." 09:21 Nhưng sau đó tôi lập tức trở lại trạng thái nhận thức -- và tôi âu yếm nhắc tới nơi đó như Xứ sở Diệu kỳ. Ở đó thật đẹp. Tưởng tượng sẽ thế nào khi được hoàn toàn ngắt khỏi bộ não mà liên kết bạn với thế giới bên ngoài. 09:39 Tôi ở đây trong không gian này, và công việc -- và mọi áp lực liên quan đến công việc -- biến mất. Và tôi thấy lâng lâng trong người. Và hãy tưởng tượng: mọi quan hệ trong thế giới bên ngoài hay mọi áp lực liên quan đến chúng -- tất cả đã biến mất. Tôi cảm nhận sự thư thái. Và hãy tưởng tượng sẽ thế nào khi được trút bỏ 37 năm gánh nặng tình cảm! (Tiếng cười) Ôi! Tôi cảm nhận niềm hân hoan. Hân hoan. Tuyệt đẹp. 10:14 Khi đó, não trái của tôi kết nối trở lại và nói, "Kìa! Bà phải tập trung. Chúng ta cần giúp đỡ." Và tôi nghĩ, "Tôi phải đi kêu cứu. Tôi cần tập trung." Vậy là tôi ra khỏi phòng tắm và mặc quần áo theo phản xạ và đi quanh căn nhà của mình, tôi nghĩ rằng "Tôi phải đi làm. Tôi phải đi làm. Tôi lái xe được không? Tôi lái xe được không?" 10:31 Ngay lúc đó tay phải tôi bị tê cứng hoàn toàn. Khi đó tôi nhận ra, "Lạy Chúa! Tôi đang bị tai biến! Tôi đang bị tai biến! 10:39 Và điều tiếp theo bộ não nói với tôi là "Chà! Thật quá phê." (Tiếng cười) "Thật quá phê! Bao nhiêu nhà khoa học nghiên cứu não bộ có cơ hội được nghiên cứu não của chính họ từ bên trong?" (Tiếng cười) 10:55
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 131
Và tôi chợt nghĩ rằng "Nhưng tôi là một phụ nữ vô cùng bận rộn!" (Tiếng cười) "Tôi không có thời gian để tai biến!" 11:02 Thế nên tôi nghĩ "OK, không thể ngăn trận tai biến, vậy tôi sẽ để thế trong một hay hai tuần, và rồi sẽ trở lại bình thường. OK. Tôi phải gọi cứu giúp. Tôi phải gọi tới nơi làm việc." Tôi không thể nhớ số ở nơi làm, nên tôi nhớ rằng, trong phòng làm việc tôi có một cái danh thiếp ghi số của mình trên đó. Tôi đi vào phòng làm việc, rút ra một tập danh thiếp dày 3 inch. Tôi nhìn vào cái danh thiếp trên cùng và mặc dù tôi có thể thấy rõ trông nó như thế nào, tôi vẫn không thể nói liệu đó có phải danh thiếp của mình hay không bởi tôi chỉ có thể thấy những điểm ảnh. Và những điểm ảnh của các từ lẫn với các điểm ảnh hình nền và các điểm ảnh của những biểu tượng, và tôi không thể nhận ra. Lúc đó tôi đợi một khoảnh khắc minh mẫn. Trong khoảnh khắc đó, tôi sẽ có thể kết nối lại với thực tế và sẽ có thể nói đó không phải là cái card mình tìm...đó không phải là cái card...đó không phải là cái card. Tôi mất 45 phút để xem hết 1 inch trong tập danh thiếp đó. Trong lúc đó, với 45 phút, khối xuất huyết đã lớn dần lên trong não trái của tôi. Tôi không thể hiểu các chữ số. Tôi không hiểu cái điện thoại, nhưng đó là kế hoạch duy nhất tôi có. Do đó tôi lấy điện thoại và đặt nó ở đây. Tôi lấy danh thiếp đặt nó ở đây, và so những hình ngoằn nghèo trên danh thiếp với hình ngoằn nghèo trên bàn phím điện thoại.Nhưng khi đó tôi lại rơi vào Xứ sở Thần tiên, và khi tỉnh lại không nhớ rằng mình đã bấm số hay chưa.Thế nên tôi phải điều khiển cánh tay tê liệt như một cánh tay cụt và che những con số đã bấm rồi để khi trở lại bình thường tôi sẽ biết rằng "Rồi, mình đã bấm số đó rồi." 12:41 Cuối cùng, tất cả các số đã được bấm và tôi chờ điện thoại, và đồng nghiệp của tôi nhấc máy và anh ta nói với tôi, "Woo woo woo woo." (Tiếng cười) Và tôi nghĩ thầm, "Lạy Chúa, hắn ta nghe như một con chó Golden Retriever!" 13:01 Thế nên tôi nói với anh ta -- rõ ràng trong đầu, tôi nói với anh ta: "Đây là Jill! Tôi cần giúp đỡ!" Và tiếng tôi phát ra là "Woo woo woo woo woo." Tôi nghĩ "Lạy Chúa, tôi nói nghe như một con chó." Tôi không thể biết -- Tôi không hề biết mình không thể nói hay hiểu ngôn ngữ cho đến khi thử nói ra. Vậy là anh ta nhận ra tôi cần giúp đỡ và đã đến cứu tôi.
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 132
13:20 Một lúc sau, tôi đang ở trong xe cấp cứu từ một bệnh viện ở Boston đến Bệnh viện đa khoa Massachusetts. Tôi co người như một bào thai. Và giống như một quả bóng bay với chút không khí cuối cùng, ngay phía ngoài quả bóng, tôi cảm thấy năng lượng của mình thoát đi và -- tôi thấy linh hồn mình đầu hàng. 13:44 Trong khoảnh khắc đó, tôi biết rằng mình đã không còn là chỉ huy cuộc sống của bản thân. Và hoặc là các bác sĩ cứu được cơ thể và cho tôi cơ hội sống thứ hai, hoặc đây có lẽ là khoảnh khắc thay đổi của tôi. 14:06 Khi tôi tỉnh dậy vào buổi chiều, tôi bị sốc khi thấy rằng mình vẫn còn sống. Khi tôi cảm thấy linh hồn mình đầu hàng, tôi đã nói lời chia tay với cuộc sống. Và trí óc tôi lúc đó bị treo giữa hai hiện thựchoàn toàn tương phải. Tôi cảm thấy tín hiệu đi qua hệ thống giác quan như những cơn đau. Ánh sáng thiêu đốt não bộ tôi như lửa cháy rừng, các âm thanh quá lớn và hỗn loạn đến mức tôi không thể nhận ra một giọng nói nào từ mớ hỗn độn, và tôi chỉ muốn được trốn thoát. Bởi tôi không thể xác định vị trí cơ thể trong không gian, tôi thấy mình khổng lồ và bao trùm, như một vị thần mới được thả ra khỏi chai. Và linh hồn tôi bay cao lên tự do, như một con cá voi khổng lồ lướt qua đại dương phiêu diêu yên lặng. Niết bàn. Tôi đã tìm thấy cõi Niết bàn. Và tôi nhớ mình đã nghĩ rằng, không có cách nào mình có thể nhét lại sự khổng lồ của bản thân vào cơ thể tí hon này được. 15:25 Nhưng khi đó tôi nhận ra "Nhưng tôi vẫn đang sống! Tôi vẫn đang sống, và tôi đã thấy cõi Niết bàn. Và nếu tôi đã tìm thấy cõi Niết bàn và vẫn còn sống, khi đó mọi người đang sống cũng có thể thấy cõi Niết bàn." Tôi hình dung thế giới đầy những con người đẹp đẽ, ôn hòa, nhân ái, yêu thương, những người biết rằng họ sẽ đạt tới nơi này vào một lúc nào đó. Và rằng họ có thể chủ động bước sang bên phải của não trái và tìm thấy sự bình yên này. Khi đó tôi nhận ra trải nghiệm, sự thức tỉnh này là một món quà quý giá đến thế nào đối với cuộc sống của ta. Điều đó thúc đẩy tôi hồi phục. 16:21
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 133
Hai tuần rưỡi sau tai biến, những nhà phẫu thuật đến và lấy ra cục máu đông bằng cỡ quả bóng golf ở trung tâm ngôn ngữ của tôi. Đây là tôi với mẹ, một thiên thần thực sự trong cuộc sống của tôi. Tôi mất tám năm để hoàn toàn bình phục. 16:40 Vậy thì chúng ta là ai? Chúng là là năng lượng sự sống của vũ trụ, với sự linh hoạt của đôi tay và hai trí óc tư duy. Và chúng ta có khả năng để chọn lựa, trong mỗi phút giây, chúng ta muốn là ai và thế nào trong thế giới. Ngay tại đây, ngay lúc này. Tôi có thể bước vào ý thức của não phải, nơi mà chúng ta đang ở. Tôi là năng lượng sự sống của vũ trụ. Tôi là năng lượng sự sống của 50 nghìn tỉphân tử siêu việt tạo nên hình dạng của tôi, là một với tất cả chúng. Hay, tôi có thể chọn để bước vào ý thức của não trái, nơi mà tôi trở thành một cá nhân riêng biệt, một khối riêng. Tách biệt với dòng chảy, tách biệt với các bạn. Tôi là Tiến sĩ Jill Bolte Taylor: trí thức, nhà giải phẫu thần kinh. Đây là "ta" trong bản thân tôi. Bạn sẽ chọn bên nào? Bạn chọn bên nào? Và khi nào? Tôi tin rằng càng nhiều khoảng thời gian ta chọn sự tĩnh tâm sâu thẳm trong não phải, chúng ta càng đem đến nhiều hoà bình hơn cho thế giới, và hành tinh này sẽ yên lành hơn. 18:06 Tôi nghĩ đó là một ý tưởng đáng lan tỏa.
Source: https://www.ted.com/playlists/171/the_most_popular_talks_of_all 134